Chương 39

[Chung Tiểu Ái cô giỏi quá, học một lần liền biết làm bánh trung thu hoa tươi]

Tiểu Ngọc quay quanh Chung Ái bắn pháo hoa xung quanh, miệng nhỏ huỵch huỵch thổi tí cầu vồng, Chung Ái không nhịn được cười.

"" Đừng thổi nữa, thổi nữa tôi sẽ bay nó”

[Cô vốn dĩ rất giỏi, Tiểu Ngọc không có nói dối.]

Chung Ái nét mặt thả lỏng, xoa xoa bàn tay nhỏ bé của cô "" Vậy cảm ơn lời khen của cô.”

[Không có gì!]

Chung Ái nếm thử một cái bánh hoa tươi chính mình làm, cắn xuống một cái, hương thơm của hoa tươi tràn ngập ở đầu lưỡi, hương hoa nồng đậm, hương bơ thanh ngọt bên trong còn mang theo một chút mềm dẻo.

Ăn bánh trung thu hoa tươi không chỉ là miệng và thỏa mãn vị giác, Chung Ái cảm thấy bản thân dạo chơi ở trong biển hoa, cái loại tinh thần hưởng thụ và cảm giác vui mừng, thật là tuyệt vời.

Ừm, có thể là bởi vì phòng bếp giả lập mới vừa nướng bánh hoa tươi xong, toàn bộ trong phòng bếp đều là hương thơm bánh hoa tươi, mới có thể cho cô loại ảo giác này.

Bất luận như thế nào, Chung Ái đối với việc bản thân làm bánh hoa tươi thì vô cùng hài lòng.

Thời gian còn lại không nhiều, Chung Ái tranh thủ nắm bắt ngày mai đem bày quầy hàng cần chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, chân gà, mì lạnh, bánh bao hải sâm rán hành lá đều cần chuẩn bị trước.

Ngoài khoản tín dụng miễn phí ra, cô còn dùng điểm kỹ năng nấu ăn của mình để mua một ít nguyên liệu, tranh thủ ngày mai bán nhiều một chút.

Nguyên liệu nấu ăn nhiều như vậy chỉ dựa vào xe ba bánh nhỏ kéo qua đó có chút khó, sáng ngày mai cô chỉ mang đi một phần nhỏ, còn lại thì định thời gian và địa điểm, chờ robot người máy của Hệ thống Trù Thần đưa qua.

Tuy rằng rất mệt, nhưng mà thực sự là một ngày có thu hoạch.

Kết thúc việc học nấu ăn, Chung Ái từ phòng bếp giả lập đi ra ngoài, nhắm mắt lại liền ngủ rồi.



Ngủ sớm dậy sớm là thói quen tốt, sáng ngày thứ hai mới rạng sáng Chung Ái đã dậy rồi, tùy tiện ăn chút đồ lên xe ba bánh chuẩn bị xuất phát theo hướng mặt trời mọc quảng trường bên kia để mở sạp.

Cùng lúc Lục Trường Bách cũng ngủ sớm dậy sớm, mới từ trên lầu xuống chuẩn bị đi chạy bộ, đúng lúc nhìn thấy Chung Ái đạp xe ba bánh nhỏ đi bày quầy hàng.

Hôm qua một cân trà bán được một vạn tệ, cô hẳn là không thiếu tiền, làm sao lại còn vất vả đi bày hàng chứ.

"" Chào buổi sáng” Chung Ái cười híp mắt chào hỏi.

"" Chào buổi sáng”

Nhìn thấy Lục Trường Bách, Chung Ái liền nhớ đến một vạn tệ kia, Chung Ái trong lòng vui vẻ, lợi dụng vải gạc che khuất tầm nhìn, từ phía dưới vải gạc lấy ra sáu cái bánh hoa tươi nóng hổi.

"" Cho cậu, cảm ơn nhà các cậu đã mua trà của tớ.”

"" Không cần cảm ơn, trà của cậu rất ngon, người bên ngoài muốn mua đều mua không được.”

Lục Trường Bách ngửi nhẹ, ngửi thấy được mùi thơm của hoa tươi, tâm động, lại không có nhận.

Chung Ái suốt ruột kiếm vị trí bày sạp, cũng không nói nhiều, cũng giống ngày hôm qua, đem bánh hoa tươi đặt trên bàn.

"" Vậy tớ đi trước đây.”

Chung Ái chạy chậm ra ngoài, xe ba bánh nhỏ chạy rất nhanh.

Lục Trường Bách nhìn chằm chằm vào những chiếc bánh hoa tươi vẫn còn bốc ra hơi nóng, cổ họng động đậy một chút.

Ngày hôm qua không quen đường, hôm nay quen đường rồi, đến sớm hơn một chút so với hôm qua, vẫn là cùng bán một chỗ với chị Tôn bán bánh quẩy và sữa đậu nành.