Chương 40

"" Em gái, lại đến rồi.”

"" Chào buổi sáng chị cả Tôn” Chung Ái một bên cùng chị Tôn chào hỏi, một bên bày bàn quầy, đợi dỡ lò lửa xuống.

Chị Tôn thần bí đi qua đây "" Chị nghe nói người mua bánh bao súp ở đầu phố đều tăng giá, trước đây bán một tệ một l*иg bánh bao, hôm nay bán ba tệ, còn có mấy nhà bán mì lạnh kia nữa, cũng tăng giá rồi, cũng giống như em, bán bốn tệ một phần.”

Ông chủ bán bánh bao súp kia nói, người ta một cái bánh bao hải sâm chiên hành đều có thể bán năm tệ một cái, ông ta một cái l*иg bánh bao súp vẫn còn có năm cái, cho dù tăng giá chỉ ba tệ một l*иg, thật rẻ a.

Chị lớnTôn càu nhàu: "" Bánh bao súp kia của ông ta nhỏ, mặt vỏ có một chút, bên trong toàn là canh, chẳng bằng bánh bao hải sâm chiên hành của cô thật sự đầy nguyên liệu.”

Chung Ái cười cười: "" làm ăn mà, dựa vào năng năng lực, bất luận giá cả bao nhiêu, người mua cam tâm tình nguyện là được .”

Chị Tôn cười khà khà nói: "" Ông chủ bán bánh bao súp nói nhiều như vậy, không ngừng nói mình tốt, không phải chính là người mua không bằng lòng sao.”

Vốn dĩ một tệ một l*иg bánh bao, vô cớ tăng giá lên ba tệ một l*иg, khách quen đều nghe không nổi nữa, quay đầu đi sang quầy hàng khác mua, căn bản không nghe ông chủ giải thích.

Những quầy bán bánh bao khác đang quan sát xem thế nào, thấy bán bánh bao súp không thành, họ cũng không dám tăng, vẫn là chiếu giá gốc ban đầu mà bán.

Bọn họ không dám tăng giá, nhìn thấy Chung Ái đặt bảng hiệu ở trên bàn, bánh bao hải sâm rán hành lá/ bánh bao hải sâm hấp năm tệ một cái, thịt gà xé sợi mì lạnh bốn tệ một phần, chân gà ngâm ớt…ba tệ một phần.

Đỏ mắt, quá đỏ mắt rồi!

"" Cô chính là cái người bán một cái bánh bao hải sâm rán hành lá giá năm tệ không?”

Nồi bánh bao hải sâm chiên hành lá đầu tiên Chung Ái vẫn chưa làm xong, liền có khách đến.

Chung Ái nhìn người này một cái, mặc áo sơ mi ngắn tay, quần tây, trên eo thắt dây lưng, đồng hồ đeo trên cổ tay là hàng nhập khẩu, nhìn giống như là người không thiếu tiền.

Người đàn ông chỉ tay vào quầy bánh bao súp bên kia: "" Tôi mới vừa từ bên đó qua.”



Chung Ái cười : "" Giá niêm yết công khai, không lừa già dối trẻ.”

""Ha, vậy hôm nay tôi muốn thử xem bánh bao của cô dựa vào đâu mà bán năm tệ.” Anh ta lấy ra năm tệ ném vào giỏ đựng tiền lẻ.

"" Vậy anh đợi một chút, còn phải chiên hai phút nữa.”

Rắc hành lá và hạt vừng lên rồi đậy nắp lại, hai phút sau rồi mở nắp ra, luồng mùi thơm kia , ngay tức khắc tản ra ngoài.

Thật thơm!

Chung Ái bưng ra một khay lớn đem một nồi bánh bao hải sâm chiên hành lá ra, nhanh nhẹn lấy cái kẹp mà gắp một cái giấy chống dầu gói lần lượt đưa cho anh ta.

Người này cũng không đi, cầm bánh bao hải sâm liền đứng ăn ở trước quầy hàng.

"" Thế nào?”có người tò mò lại đây hỏi.

Người kia không lên tiếng, một miếng một miếng đem bánh bao hải sâm ăn xong, lấy ra một tờ mười tệ ném vào trong giỏ đựng tiền giấy: ""Thêm hai cái nữa.”

Anh ta một câu đều không nói, người vây xem cũng đã hiểu, khẳng định ăn ngon.

"" Cô chủ nhỏ, cho tôi một cái.”

"" Tôi cũng muốn.”

Một nồi tám cái bánh bao, trong nháy mắt liền bán hết, bốn mươi tệ tới tay.

Sáng hôm qua chị cả Tôn đã gặp qua cảnh tượng lớn như này rồi, hôm nay thấy vẫn là ghen tị!