Chương 48

----

“Làm màu gì chứ, nếu không phải mắt tôi hơi nhỏ thì tôi đã sớm đè Hứa Nhất Ngưng xuống rồi, vênh váo cái gì chứ! Trông còn chẳng bằng ai kia."

Lý Lâm có ý ám chỉ nhìn về phía Vương Mai.

“Cô còn có đôi bảo bối, người rất gầy nhưng ngực không nhỏ, Hứa Nhất Ngưng không thể so sánh được.”

Vương Mai chớp chớp mắt, kịp phản ứng đối phương nói gì, trên mặt lập tức nóng lên.

Tuyệt vời, kiếp trước không chủ động đáp lại lời đối phương, chỉ có vài lần là Hứa Nhất Ngưng và Lý Lâm mắng chửi nhau, không ngờ cô ấy nói chuyện mặn chay không kiêng kị.

"Cô và Hứa Nhất Ngưng có quan hệ tốt không?"

Tay rửa rau của Lý Lâm dừng lại một chút, đột nhiên nhớ tới không hỏi han gì đối phương, trong lòng hơi ngượng ngùng.

“Hai người từ một chỗ tới, không phải là cùng một ruột chứ.”

Vương Mai lắc đầu, dứt khoát trả lời: "Không tốt!”

Trong đó có một người phụ nữ yếu đuối nghĩ, thử thăm dò lên tiếng:

"Chúng ta như vậy không tốt lắm, tốt xấu gì cô ấy mới tới buổi chiều, chưa rõ tính tình lắm.”

Nhận được câu trả lời hài lòng, Lý Lâm vui vẻ, một giọng nói khác vang lên, cô ấy lựa chọn bỏ qua. Tiếp tục châm chọc người khiến cô ấy chán ghét kia:

"Vừa đến đã gọi tôi là bác gái, tôi già như vậy sao, không có mắt, người đàn ông của cô ta đen đủi tám kiếp mới lấy phải cô ta.”

Thím Tiết cắt thức ăn trên thớt, vừa không quên phụ họa:



"Lời cháu nói ta thích nghe, Hứa Nhất Ngưng không đáng để kết giao.”

Lý Lâm: "Thím Tiết đã nói Hứa Nhất Ngưng không được, cô còn không tin.

Buổi chiều dạy cô ta chiên trứng gà, người ta thuận miệng nói một câu, cô ta tưởng đang khen cô ta.”

Cô ấy lại nói: "Người ta ăn mặc như tiểu thư nhà giàu, ngay cả trứng gà cũng không biết chiên, chúng ta là nhân dân lao động nhìn bộ dáng kia của cô ta, nói chuyện giống như có người bắt nạt cô ta, chúng ta cũng không gánh nổi. Bộ dạng như vậy, nơi đó bằng phẳng như vậy, vênh váo cái gì chứ.”

Lý Lâm vừa dứt lời, người phụ nữ bên cạnh liền nháy mắt với cô ấy, nhỏ giọng lên tiếng:

"Hứa Nhất Ngưng tới rồi.”

Giọng nói của người phụ nữ rất nhỏ, lại làm cho tiếng ồn ào trong nháy mắt im lặng, chỉ có tiếng vòi nước chảy.

Khuôn mặt Lý Lâm vặn vẹo, Hứa Nhất Ngưng tới lúc nào.

Cô ấy cũng không muốn ngày đầu tiên đã làm loạn đến khó coi, cũng không biết người kia nghe bao nhiêu rồi.

Nhưng Lý Lâm không sợ hừ lạnh một tiếng, xoay người đi nấu cơm.

Mọi người nhìn thấy khuôn mặt u ám của Hứa Nhất Ngưng ở cửa phòng bếp, đồng loạt lựa chọn không nói lời nào.

Tay Hứa Nhất Ngưng ôm chậu run nhè nhẹ, cô ta không thể tin được mình bị những người khác nói xấu như thế.

Rõ ràng cô ta vừa tới đã cho những người này đầy đủ thể diện.

“Rầm - - " một tiếng vang lên, Hứa Nhất Ngưng bước nhanh tới, không chút thay đổi đặt chậu nước dưới vòi nước, dùng sức ở tay bày tỏ sự bất mãn.