Chương 36

----

Vương Cương thốt lên, nghe thấy Vương Mai nghi ngờ tâm tư của anh ta đối với Hứa Nhất Ngưng lập tức nóng nảy.

Nói xong, anh ta không khỏi nhìn Vương Mai một cách kỳ quái: "Cô vội vã đẩy tôi ra ngoài làm gì?”

Vương Mai nhịn xuống cảm giác muốn trợn trắng mắt, gượng gạo nói:

"Tâm tư của anh không ở đây, em cũng không còn cách nào. Không cần cảm ơn em đâu, mau đi đi.”

Chủ yếu là Vương Cương ở nhà, khuôn mặt thối của đối phương khiến người ta phiền lòng. Đeo mặt nạ lâu nên trong lòng cũng mệt mỏi rồi, nếu không là vì kế hoạch của, cô sẽ không giả vờ ủy khuất.

Vương Cương không rõ suy nghĩ của Vương Mai, người khác không ngốc, trong lòng chỉ cảm thấy đối phương kỳ quái, quá mức rộng lượng.

Thế nhưng, đối với anh ta kết quả như vậy chỉ có lợi chứ không có hại, anh ta được voi đòi tiên hét lên: "Một mình anh làm sao đủ, em đi cùng anh đi.”

Vương Mai nghe thấy thì cảm thấy buồn cười, giống như trở lại kiếp trước, mỗi khi mình nghe Hoàng Như khuyên Vương Cương giữ khoảng cách với Hứa Nhất Ngưng, tới mức dùng đến nắm đấm.

Càng miễn bàn đến việc lấy lòng Hứa Nhất Ngưng, chỉ cần anh không đủ còn dẫn cô theo.

Lúc trước bị anh ta hạ thấp, Vương Mai không có tâm tư suy nghĩ hành vi đúng hay sai của anh ta, bây giờ nhìn lại, quả thật là hạ phẩm giá.



Trong lòng cô suy nghĩ cẩn thận, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra:

"Không được, vừa rồi em đã đắc tội với Hứa Nhất Ngưng, bây giờ nhìn thấy em chắc chắn sẽ tức giận hơn, như vậy sẽ làm cho cô ấy rất khó chịu.

Anh đi đi, em dọn dẹp nhà cửa.”

Vương Cương phản bác: "Vừa rồi còn rất kiêu ngạo, bây giờ lại giả bộ chim cút, nếu lúc nãy cô không cãi, sao Nhất Ngưng lại tức giận?"

Vương Mai cười cười, nụ cười sáng lạn làm nổi bật khuôn mặt gầy gò:

"Đúng vậy, đúng vậy, đều là lỗi của em. Nhưng em lặp lại một lần nữa, nếu anh muốn lấy lòng Hứa Nhất Ngưng, thì đừng đưa em theo. Nếu không, em sẽ không khống chế được, sẽ làm lớn chuyện. Anh phải biết rằng, thỏ cũng có tính tình.”

Ánh mắt kín kẽ của đối phương mang theo cảnh cáo nhìn chằm chằm về phía Vương Cương, miệng Vương Cương giật giật muốn mắng người, quần áo trên người vốn đã nặng, ướŧ áŧ dán lên da, gió lạnh thổi tới mức anh không nhịn được rùng mình một cái.

Vừa rồi khí thế xung quanh Vương Mai không dễ chọc, Vương Cương cũng bị cứng họng, ngượng ngùng nói: "Vậy cô ở nhà dọn dẹp đi, đỡ phải nhìn mà mất hứng.”

Sau khi Vương Cương đi, Vương Mai thu lại tất cả biểu cảm trên mặt, chậm rãi bắt đầu thu dọn phòng, phòng là phòng phúc lợi của hai phòng, không gian thấp bé nhỏ hẹp.

Bởi vì là vừa mới xây xong không có ai ở, một cỗ mùi sơn màu trắng. Nhưng cũng sáng sủa sạch sẽ, cũng khó trách có người tranh nhau vì chia nhà. Về phần nhà bếp và nhà vệ sinh để tiết kiệm diện tích, đều dùng chung ở hành lang.