Chương 31: Ngao Hoa

“Tiền trợ cấp của anh trai anh thì đương nhiên là đưa cho chị dâu anh rồi.”

Khuôn mặt của Tiểu Trần như một robot không có biểu cảm gì: “Đừng đứng đấy chắn đường người tiếp theo.”

Hàn Học Văn lập tức hóa đá.

Tiền của anh trai đã bị chị dâu nhận rồi, nhận rồi, nhận rồi.

Tivi của anh ta bay mất rồi.

“Mẹ ơi, chúng ta đang đi đâu vậy ạ?”

“Đi đến bờ biển.”

Manh Manh đang “nghịch nước” thì mái tóc dễ thương đã bị gió biển thổi tung loạn xạ, bị xù lên giống như một con sư tử nhỏ.

“Chúng ta đi mua đồ ăn ngon. Manh Manh thích ăn cái gì nào.”

Đường Tiểu Lệ vuốt lại mái tóc cho con gái nhưng mái tóc của con bé lại bị gió thổi tung xù lên ngay lập tức.

Được rồi, cô từ bỏ.

Ngay cả tóc cũng giống hệt Hàn Học Lễ, số lượng tóc rất nhiều, rốt cuộc thì đó là gen xuất sắc của nam chính mà.

Cô sống gần bờ biển nhưng trước đây rất ít khi ăn hải sản.



Nhân dịp còn chưa rời đi thì trong thời gian này, cô phải cho Manh Manh ăn một ít hải sản tươi sống mới được.

Bây giờ, có nhiều ngư dân đang nuôi hàu ngoài khơi, cũng sẽ có nhà máy hàu sống đến thu mua với giá rất rẻ để về chế biến thành dầu hàu.

Thịt hàu được luộc qua rồi phơi khô để làm hàu khô. Hàu sống chính là một nguồn thu nhập quan trọng trong thế hệ bây giờ.

Nhưng mà, Đường Tiểu Lệ đến nơi này để mua ngao hoa.

Ngư dân thường nuôi hàu nhưng vẫn sẽ nuôi một ít ngao hoa. Ngao hoa cũng rất ngon.

Trong trí nhớ của Đường Tiểu Lệ, ngao hoa có thể xào, có thể hầm canh, cũng có thể làm phở ngao hoa. Đương nhiên, hầu hết các món ăn đó đều đã được cô ăn qua trong quyển sách kia.

Khi còn ở bên cạnh bờ biển thì cô không ăn, chờ sau khi trở về thành phố muốn ăn thì những món đó lại rất đắt.

Hơn nữa, trong nhà cô còn có một người bà là ngư dân nuôi hàu.

Thấy Đường Tiểu Lệ đến mua ngao hoa, bà Trần ngay cả hỏi cũng không thèm hỏi, lập tức xúc cho cô một túi to.

Lúc này, ngao hoa cũng không đắt, chỉ cần bỏ ra hai hào là có thể mua được một gói to, xách trong tay nặng trịch.

Dân làng không có mấy người thích ăn loại ngao hoa này. Bởi vì bọn họ thấy vỏ thì dày mà thịt thì ít, ăn không có lời.

Khi cô vừa đưa tiền cho bà Trần thì đã nhìn thấy những chiếc thuyền lớn đỗ ở xung quanh.

Không ít ngư dân đang làm việc ở trên bờ biển, bọn họ gϊếŧ cá và xử lý sạch nội tạng.