Chương 40: Mở cửa hàng

Bên này, Lục Thừa về đến kho hàng của mình.

Sau khi dỡ hàng xong, Lục Thừa bảo Trương Triệu đi liên hệ với kỹ thuật viên mà bọn họ đã liên lạc trước đó, mời những người đó đến đây để tiến hành công việc sửa chữa.

Với chính sách hiện tại của chính phủ, thanh niên trí thức khắp nơi trên cả nước đều phải đến nông thôn lao động. Có rất nhiều công nhân lão thành gặp may mắn, con cái của họ không bị điều đi. Thế là những người công nhân ấy vội xin về hưu, đem vị trí truyền giao hết cho con cái kế thừa, chỉ ở nhà an dưỡng.

Ở Thâm Thành, mặt hàng điện tử có thể bán được hay không sau khi sửa chữa là dựa vào nhóm kỹ thuật viên có tuổi này.

Sau nửa tiếng đồng hồ, bốn kỹ thuật viên đã đến, trong tay bọn họ đều xách theo hộp dụng cụ.

Kỹ thuật viên bọn họ rất thực tế, tiền lương mà Lục Thừa thuê bọn họ có con số rất cao, thế nên cần phải làm thật tốt, những đồ nghề cần thiết họ đều mang đủ.

“Kỹ thuật Diêu, chú xem những bộ bàn ghế này có thể dùng được không?”

Nhóm Lục Thừa từ chợ second-hand mua về mười mấy bộ bàn ghế, lúc dọn vào kho hàng liền hỏi ý kiến của kỹ thuật viên lớn tuổi nhất và cũng có uy tín nhất trong bốn người kia.

Kỹ thuật Diêu tầm 50 tuổi, vì thường xuyên làm công việc kỹ thuật nên sớm đã cận thị. Ông ta nheo mắt nhìn qua: “Cậu chủ, cậu mang bàn ghế dọn lại đây, tôi thử xem.”

“Vâng!”

Bàn ghế được mang đến dựa theo yêu cầu của kỹ thuật Diêu, ông ngồi thử một chút.

“Không tệ, đủ rộng, có thể tiện tay đặt dụng cụ. Ghế cũng thoải mái. Cái này chắc tốn nhiều tiền lắm đây?”

Ghế dựa này được bọc bằng da thật, cả đời kỹ thuật Diêu còn chưa có ngồi qua loại ghế tốt như vậy, đệm da vừa mềm vừa êm, thực thích hợp cho những người làm việc phải ngồi lâu.

“Hắc, mua second-hand, không đắt lắm. Mọi người thoải mái là được.” Lục Thừa cười sảng khoái.

Kho hàng được phân ra làm ba căn phòng, căn phòng phía trong cùng chất đầy máy ghi âm, một nửa bên ngoài là nơi dành cho nhóm kỹ thuật viên sửa chữa, một nửa là nơi kinh doanh những máy ghi âm đã được sửa chữa xong.

“Ở đây có tổng cộng 1872 cái máy ghi âm cần sửa chữa, giá cả dựa vào mức độ hao tổn của nó mà quyết định, cho nên mấy ngày kế tiếp sẽ vất vả cho các vị.”

Nói xong, Lục Thừa lần lượt mời thuốc lá cho từng người.

“Đúng rồi, trong mấy ngày này, ba người chúng tôi cũng sẽ hỗ trợ, chỉ mong các vị đừng chê chúng tôi làm cản trở công việc.”

Các kỹ thuật viên đều tỏ vẻ không thành vấn đề.

Đơn hàng cần sửa chữa lớn như vậy, môi trường làm việc đầy đủ tiện nghi, dạo quanh một vòng chưa chắc có thể tìm được một nơi như vậy được.

Có chuyện tốt thế này, ai mà không thích.

Còn không phải là chỉ dạy cho Lục Thừa ba người một ít sao, chỉ cần đưa đủ tiền công, bọn họ cũng nguyện ý.

“Vậy chúng ta cùng nhau kiểm tra và phân loại số hàng này đi.”

Nhiều máy ghi âm như vậy, chắc chắn phải phân loại trước, kế tiếp là sửa chữa những loại bị hỏng nhẹ, cuối cùng mới đến hàng không sử dụng được. Lục Thừa nghe xong, gật gật đầu, cùng Trương Triệu và Đại Ngưu làm theo.

Sau khi kiểm tra một lần, mấy người bọn họ đều có cái nhìn hoàn toàn mới về máy ghi âm.

Nhìn bên ngoài món đồ chơi này, nó trông giống như một cái hộp sắt có bánh xe quay tròn trong đó, không ngờ bên trong thật phức tạp! Cái gì đầu từ, mạch điện... lúc trước bọn họ cũng chưa từng nghe qua, quả thực chính là thiên thư!

Đáng tiếc, Lục Thừa đối với những kiến thức hoàn toàn xa lạ này vẫn nắm bắt được, anh học rất nhanh. Vài ngày sau, nhóm kỹ thuật viên đều nói Lục Thừa đã có thể sửa chữa những chi tiết đơn giản, như vậy chẳng mấy chốc sẽ thành nghề. Trương Triệu và Đại Ngưu còn cần tiếp tục cố gắng.

“Hai trăm cái máy này đã được sửa chữa xong, ông chủ Lục đến kiểm tra một chút.”

Người nói chuyện là kỹ thuật Diêu, qua mấy ngày này ở chung, ông không những trở thành người đứng đầu trong nhóm kỹ thuật viên, còn có quan hệ tốt với Lục Thừa.

Lục Thừa nghe vậy, buông bút đi qua, phát hiện nhóm kỹ thuật viên bọn họ thế nhưng lại sửa chữa cả bên ngoài cái máy, quả thực cùng hàng mới xuất xưởng giống nhau như đúc.

“Các vị vất vả rồi, đêm nay tôi làm chủ, mời tất cả cùng đếnTiệm Cơm Quốc Doanh gần phố điện tử ăn mừng.”

“Được”

Lời nói của Lục Thừa được mọi người hưởng ứng nhiệt liệt.

Lúc sau, Lục Thừa nói riêng với Trương Triệu cùng Đại Ngưu.

“200 cái máy ghi âm này, các cậu hãy mang chúng nó đặt trước cửa kho hàng. Bắt đầu từ ngày mai, cửa hàng này của chúng ta chính thức khai trương.”

“Không vấn đề gì.”

Hai người vừa nghe lập tức liền đáp ứng. Đối với bọn họ việc mua bán có thể kiếm tiền so với học tập kỹ thuật có ý nghĩa hơn nhiều. Mấy ngày này nếu không phải bởi vì Lục Thừa căn dặn, họ đều muốn buông xuôi.

Lục Thừa nhìn ra suy nghĩ của bọn họ, nghiêm túc nhìn vào mắt hai người:

“Kỹ thuật vẫn cần phải học, có khách thì tiếp đón, không khách liền tiếp tục học.”

“Vâng.”

Hai người trả lời với vẻ ảo não.

Lục Thừa có chút buồn cười, những thứ anh cho là có giá trị, hai người này lại nhìn không ra.

“Đúng rồi, số hàng này tuy được sửa chữa giống như mới, nhưng cũng không phải hoàn toàn mới, cho nên không thể lấy giá bán lẻ trên thị trường mà bán ra. Phải dựa theo tỉ lệ chênh lệch mà tính chiết khấu, phân ra ba mức độ 7, 8, 9. Cũng chính là từ 70-100 đồng, chi tiết các cậu tự quyết định.”

Trương Triệu vừa nghe có chút ngoài ý muốn:

“Giá thấp như vậy sao? Chúng ta sửa chữa xong chính là hoàn toàn mới mà.”

Lục Thừa nghiêm sắc mặt nói:

“Làm buôn bán phải giữ chữ tín, chúng ta là kinh doanh lâu dài, không phải vì ích lợi nhất thời mà lừa gạt khách hàng, nhớ làm đúng theo lời tôi.”

“Được, đều nghe anh Lục.”