Chương 39: Hợp tác lâu dài

Lục Thừa nhàn nhạt cười. Ngón tay của Đỗ Minh Hưng hơi run, nhịp tim đều tăng lên đến 120 lần / phút. Cùng là một loại tiền nhưng không giống nha.

Đơn giá 20 là trên hóa đơn phòng tài vụ xuất ra.

Giá Lục Thừa đưa ra là 30 đồng, trừ đi 20 đồng, số còn lại là vào túi của anh ta ……

Người đàn ông này thật sự biết kinh doanh, thủ đoạn lấy lòng thật cao minh.

Đỗ Minh Hưng phấn khích, trong đầu tính toán số hàng bỏ đi đó (máy ghi âm) tổng cộng có bao nhiêu. Là một ngàn cái, hay là một vạn cái?

Là mười nghìn đồng, hay là trăm nghìn đồng……

“Tôi không làm phiền anh nữa. Nói thật với anh, hôm nay tôi cố tình thuê xe vận chuyển đến đây, ha ha ha ha, là đoán được hôm nay có thể mang hàng đi đấy”

Đỗ Minh Hưng ổn định tâm trạng đang kích động của mình, tiễn Lục Thừa ra đến cửa văn phòng.

“Được rồi, tôi cho người mang anh đi lấy hàng.”

Ra khỏi văn phòng, Đỗ Minh Hưng kêu thư ký đến, để anh ta mang Lục Thừa đi lấy hàng.

Số hàng bị lỗi này không cần phải xin giấy phép cấp trên, nhà máy có thể linh hoạt xử lý, Đối với xưởng trưởng Đỗ Minh Hưng mà nói, cũng chỉ là một câu nói mà thôi.

Đã có lợi thu vào, lại có điểm thành tích, còn có tiền cho vào túi riêng.

Đỗ Minh Hưng nguyện ý.

——

“Anh Lục!”

Trương Triệu cùng Đại Ngưu tò mò nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi đi theo sau lưng Lục Thừa. Không biết anh Lục đi tìm xưởng trưởng, làm sao lại mang thêm một người trở về?

Lục Thừa để thư ký dừng lại chờ anh một lát, đi về phía bọn họ. “A Triệu, cậu ra ngoài kêu tài xế lái xe vào. Đại Ngưu, cậu cùng tôi đi lấy hàng.”

Ánh mắt của Trương Triệu vụt sáng, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Đại Ngưu vẫn ngơ ngác vuốt ót, nghi hoặc hỏi: “Anh Lục, sao lại lấy hàng?”

“Ừ, cơ hội buôn bán lần thứ hai này đã tới rồi.” Lục Thừa vỗ vai anh ta, không giải thích nhiều.

Đại Ngưu là người đơn giản, rất dễ bị lừa, có giải thích anh ta cũng không hiểu, nhưng bảo anh ta bỏ sức ra làm việc là xong ngay.

Trương Triệu thì ngược lại, đầu óc nhanh nhạy, có lẽ đã nhìn ra điểm mấu chốt trong này.

Lúc xếp hàng lên xe, Lục Thừa đếm tổng cộng được 1872 cái máy ghi âm.

“Thư ký Trương, hôm nay làm phiền anh quá!”

“Ông chủ Lục đừng khách sáo!”.

Thư ký Trương Thành là một người đàn ông tầm 30 tuổi, anh ta cũng không có vì Lục Thừa nhỏ tuổi hơn mình mà xem nhẹ. Ngược lại, anh ta thấy đích thân cấp trên tiễn Lục Thừa ra đến tận cửa, nhất định là người đặc biệt. Vừa rồi Trương Thành còn giúp đỡ chuyển hàng đấy.

“Anh kiểm lại một chút?”

Vừa rồi chính Lục Thừa đã đếm qua một lần, nhưng vẫn cần xác nhận của đối tác.

“Được.”

Trương Thành liền lấy quyển sổ bên cạnh ghi chép. Làm thư ký, ghi chép là sở trường.

“Tôi sẽ đọc ra số lượng hàng mà bên này đã kiểm xong, nếu ông chủ Lục thấy có gì không đúng thì chúng ta cùng kiểm lại.”

“340 cái máy ghi âm bị hỏng hóc bên ngoài dưới 10%; 691 chiếc dưới 50%; 530 chiếc bị hỏng ở mức nghiêm trọng. Bị hư hao các chức năng, không thể sử dụng 311 chiếc.”

“Dựa theo quy định của xưởng chúng tôi, máy ghi âm bị hỏng dưới 10% giá bán ra là 25 đồng, dưới 50% là 20 đồng, ở mức nghiêm trọng là 15 đồng. Không thể sử dụng 10 đồng. Số tiền anh cần phải trả cho chúng tôi: 340*25+691*20+530*15+311*10=33380 đồng.”

Lục Thừa nghe, vừa cười vừa gật đầu. Xưởng trưởng Đỗ này thật lợi hại, …

“Ông chủ Lục, anh xem?”

“Thư ký Trương, anh tài thật.”

Lục Thừa hướng về phía anh ta đưa ngón tay cái lên:

“Thật không hổ là thư ký của xưởng trưởng, anh làm việc quá chuẩn. Ha ha ha ha, con số này vừa rõ ràng lại chính xác, với sự tỉ mỉ của anh, tôi tìm đâu cho ra sai sót đây.”

Được khen, trong lòng Thư ký Trương rất vui, liên tục xua tay.

Lục Thừa quay đầu nhìn về phía Trương Triệu: “A Triệu, đem tiền lại đây.”

“Dạ, anh Lục.” Lúc trước, Lục Thừa đã cùng Trương Triệu nói qua. Trong lúc anh cùng thư ký Trương nói chuyện, Trương Triệu đã chuẩn bị xong tiền, tổng cộng 56100 đồng.

Dựa theo đơn giá 30 đồng một chiếc máy mà tính.

Những cái khác, Lục Thừa không muốn quản.

Sau khi giao đủ tiền hàng, ba người nhóm Lục Thừa liền cùng xe hàng rời đi.

——

Thư ký Trương cầm túi giấy chứa đầy tiền và quyển sổ ghi số hàng đã kiểm đi gõ cửa văn phòng của xưởng trưởng.

“Xưởng trưởng”

“Đã quay lại?”

Trên tay Đỗ Minh Hưng là ly trà nóng, trong làn khói nghi ngút, tầm mắt anh ta nhìn vào tay của thư ký Trương.

“Đúng vậy. Đây là sổ sách ghi số lượng hàng, còn đây là số tiền ông chủ Lục đã trả.”

“Để trên bàn đi.”

Thư ký Trương đặt quyển sổ và túi tiền lên bàn, liền lui ra ngoài.

Chờ đến lúc chỉ còn lại một mình trong văn phòng, Đỗ Minh Hưng liền vội vàng mở túi tiền ra, đếm xong số tiền bên trong, anh ta mới nở nụ cười vừa lòng.

Vài phút sau, Đỗ Minh Hưng mang sổ ghi hàng cùng túi tiền đi ra.

“Tiểu Trương, cậu ở đấy, tôi đến phòng tài vụ một lát.”

“Vâng, xưởng trưởng.”

Đi được vài bước, Đỗ Minh Hưng bỗng quay đầu lại nói:

“Đúng rồi, Tiểu Trương. Qua vài ngày nữa cậu đến chỗ Lục Thừa một chuyến, nói với anh ấy biết chúng ta vẫn còn hàng bị lỗi ở những kho hàng khác, đều có thể bán cho anh ta.”

“Vâng.”

Trong lòng thư ký Trương thầm cảm thấy may mắn vì đã lưu lại địa chỉ của nhóm Lục Thừa. Nếu không, anh ta không biết phải làm sao với việc xưởng trưởng vừa giao.