Chương 21

Nhìn hai vợ chồng đang nằm trên giường ngủ, Lâm Vãn nhận mệnh cầm lấy sách giáo khoa.

Hắn không tin chính mình ngay cả chương trình tiểu học cũng học không xong.

Đương nhiên, Lâm Vãn hiện tại trong lòng rất khó chịu. Không chỉ bởi vì khoác lác, mà phần nhiều bởi vì chính mình ký ức so với người khác nhiều, thế nhưng có một ngày ngay cả đề bài tiểu học lớp 1 cũng làm không hoàn chỉnh.

Đây quả thực là đả kích lớn đối với hắn.

“Ký chủ, mở ra hệ thống học bá, đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh.”

“Sau khi mở ra , nếu ta muốn nghỉ ngơi, ngươi phải cho ta nghỉ ngơi, không thể trừng phạt, được không?”

“Có thể, nghỉ ngơi một ngày, số điểm trí lực sẽ thấp xuống một chút, sau đó ký chủ có thể nghỉ ngơi.”

Thân thể Lâm Vãn run run, “Ngươi không phải là hệ thống học bá sao, học bá người ta cũng không phải mỗi ngày đều học, học bá cũng là có nhân quyền!”

“Ký chủ, thiên tài là bởi vì 99% mồ hôi và 1% là do thiên phú, chăm chỉ mới có thể trở thành học bá.”

Lâm Vãn nghĩ nghĩ, “Còn không bằng ta tự học, dù sao đều cần chăm chỉ học, ta tự học còn chăm chỉ hơn.”

“Ký chủ, thiên tài là bởi vì 99% mồ hôi và 1% là do thiên phú, điều này chứng minh mặc kệ ngươi nỗ lực cỡ nào, không có 1% thiên phú này , ngươi cũng không thể trở thành học bá. Người chăm chỉ có rất nhiều, thiên tài ngược lại chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.”

“……”

Mẹ nó, tài ăn nói của hệ thống này so với hắn còn tốt hơn.

“Ta chính mình học, ta không tin ta ngốc như vậy. Đời trước ta không có thiên phú, nhưng hiện giờ ta còn rất nhỏ, khả năng phát huy còn rất lớn! Ngươi xem ba mẹ ta rất thông minh!”



Trên giường truyền đến tiếng ngáy của Lâm Quốc An. Sắc mặt của Lâm Vãn liền không tốt, sau đó ôm sách tiếp tục xem.

Hắn không tin, nếu như mình nghiêm túc học hành, cũng không theo kịp học sinh tiểu học.

Hai vợ chồng Lâm Quốc An ngủ say cả một buổi trưa, thời điểm ngủ dậy Lâm Vãn đã học đau cả đầu.

Lâm Quốc An cao hứng nhìn con trai mình,“ Vãn Sinh, con học như thế nào?”

Lưu Thắng Nam đối con trai nhà mình thập phần có tin tưởng, kiên định nói, “Con trai em khẳng định không thành vấn đề. Nó hiện tại biết nhiều chữ như vậy, đều có thể tự học. Một tháng tự học có thể bằng người ta học cả một năm. Dù gì không phải ai cũng có thể nhìn qua thì không quên được.”

Vừa nói vừa đi lấy khăn ướt lau mặt cho Lâm Vãn, giúp con thêm minh mẫn.

Mặt Lâm Vãn nhăn thành một đoàn.

Trải qua một buổi chiều tự học, hắn phát hiện, đầu hắn không đủ thông minh……

Không tính ngốc, nhưng chỉ số thông minh thật bình thường, tốc độ học bài khoá không tính nhanh. Hơn nữa không nhớ được quá nhiều. Nếu chậm rãi đọc sách, ngày ngày chăm chỉ học tập nói không chừng có thể cầm cờ đi trước. Nhưng nếu muốn nhảy lớp, vậy tương đối khó khăn.

Hắn rất muốn nói thật với ba mẹ nhà mình, nhưng hiện tại lời nói thật cũng không nói được. Hắn không thể giải thích chính mình vì sao mẹ dạy một lần liền nhớ kỹ, nhưng hiện tại lại không thể nhớ được bài học đã học.

Buổi tối người Lâm gia cùng nhau ăn cơm, nhìn cả nhà lão tam vui vui vẻ vẻ ăn cơm. Những người khác mệt nhọc cả một ngày đều không quá cao hứng.

Ông Lâm nghiêm túc nói, “Lão tam, ngày mai đi cắt cỏ heo, công việc này nhẹ nhàng, con cần phải làm cho tốt, đừng để đến lúc đó còn kém hơn so với nữ đồng chí.”

“Ba người cứ yên tâm đi, con cắt cỏ heo rất nhanh. Bằng không Thắng Nam lúc trước cũng sẽ không coi trọng con.”

Lưu Thắng Nam dùng sức gật đầu. Lúc trước bởi vì Lâm Quốc An là đồng chí nam duy nhất tham gia cắt cỏ heo, cho nên mới chọn Lâm Quốc An làm đối tượng, muốn hắn giúp đỡ mình cắt cỏ heo.