Chương 8: Trở Thành Nhân Viên Cung Ứng

Xác định sẽ làm nhân viên cung ứng, Dư Tiểu Ngư ngày hôm sau liền đi tới Cung Tiêu Xã.

Tôn Quốc Cường là con rể của Lưu nãi nãi, hắn dẫn Dư Tiểu Ngư tới phòng cung ứng.

“Tiểu Ngư, công việc này đến được tay ngươi không phải dễ dàng, ta đã phải dùng hết miệng lưỡi mới có thể thương lượng được với bọn họ, ngươi phải làm thật tốt, nhiệm vụ của các người đối với Cung Tiêu Xã chúng ta là vô cùng quan trọng, hơn nữa cha ngươi trước kia năng lực làm việc cũng rất xuất sắc, mọi người đều đặt kì vọng rất lớn ở ngươi, người ta thường nói trò giỏi hơn thầy, ngươi cần phải thật nỗ lực, duy trì thành tích của Kiến Hưng!”

Dư Tiểu Ngư kiên định nói “Ngài cứ yên tâm đi, Cường thúc, ta nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, tuyệt đối không gây phiền toái cho ngài.”

Kể cả Cường thúc không nói, nàng cũng biết hắn đã phải trả giá rất nhiều, nhắc nhở nàng kĩ càng như vậy, cũng là vì hy vọng nàng có thể cố gắng, đừng khiến cho cấp trên phải thấy mất mặt, dù sao bất kể nói từ phương diện nào, nàng cũng là cấp dưới của hắn.

“Này, phiền toái với không phiền toái cái gì chứ, ta đương nhiên tin tưởng người, mẹ vợ ta mỗi ngày đều khen ngươi thông minh lanh lợi, ta cũng nghĩ ngươi có thể đảm nhiệm công việc này, được rồi, gặp mặt bọn họ một chút.”

Tôn Quốc Cường thấy nàng có vẻ đã hiểu được ý hắn muốn nói, giọng điệu cũng mềm mại hơn vài phần.

Trong văn phòng mọi người đều đang bận rộn làm việc, Tôn Quốc Cường gõ gõ cửa, “Các đồng chí tạm thời dừng công việc lại một chút, đây là đồng sự mới sẽ làm việc tại phòng cung ứng các ngươi, tên Dư Tiểu Ngư. Tiểu Ngư, ngươi nói lên vài câu đi.”

Dư Tiểu Ngư ngẩng đầu ưỡn ngực, bước về phía trước một bước, “Chào mọi người, ta là Dư Tiểu Ngư, về sau mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.”

Bộ phận cung ứng cùng bộ phận vận chuyển bộ thường xuyên phải giao lưu, giao tình giữa hai bên cũng không tồi, nhìn gương mặt của nàng, cùng với tên họ, mọi người đều đã tự mình hiểu trong lòng, sôi nổi đứng lên vỗ tay hoan nghênh.

“Hoan nghênh Dư đồng chí gia nhập phòng cung ứng chúng ta, ta tên Dương Nhạc, ngươi có thể gọi ta là Nhạc thúc, về sau có gì không hiểu cứ hỏi ta, có thể giúp ta nhất định sẽ giúp!”

“Còn có ta nữa, ta tên Lý Lệ, ngươi cứ gọi Lý tỷ là được, về sau ta bảo kê ngươi.”

Ở giữa văn phòng có bốn cái bàn làm việc, trong đó một cái là của nàng, như vậy là còn có một vị đồng sự chưa tới.

Lý Lệ thấy nàng đang chăm chú nhìn về phía bàn làm việc, vội vàng nói: “Tiểu Ngư, ngươi ngồi đối diện ta đi, vị đồng sự ngồi cạnh ngươi đang ở bên ngoài làm nhiệm vụ, vẫn chưa có trở về.”

Tôn Quốc Cường thấy bầu không khí không tồi, trong lòng thực an tâm, “Được, vậy các ngươi giúp đỡ Tiểu Ngư nhiều một chút, ta rời đi trước.”

Lý Lệ chờ hắn rời đi, liền giới thiệu cho Tiểu Ngư về tình hình cơ bản ở phòng cung ứng.

Nghe Lý Lệ nói Dư Tiểu Ngư mới biết, thì ra phòng cung ứng bọn họ có bốn người, phân chia 4 hướng đông nam tây bắc mỗi người phụ trách một hướng.

“ Vậy ta phụ trách hướng nào?” Dư Tiểu Ngư có chút tò mò.

“À, ngươi phụ trách……”

“Bắc, ngươi phụ trách hướng bắc.” Dương Nhạc vội cướp lời Lý Lệ nói.

Lý Lệ kinh ngạc liếc nhìn Dương Nhạc, tiếp sau đó nhếch miệng cười “Nhạc thúc cũng thật chiếu cố người mới.”

Dư Tiểu Ngư rất nhanh liền biết có gì đó không đúng, nghi hoặc nhìn về phía Dương Nhạc.

Dương Nhạc cười cười, “Ta thường đi hướng bắc, cũng ngán rồi, đổi một hướng khác cũng không tồi, ta còn chưa từng đi thử phía tây đâu, trước kia Tiểu Ngư tới vị đồng sự kia không phải nói phía tây không tìm được gì sao, ta cũng không tin, trời đất lớn như vậy, nơi nào chả có bảo vật, sao có thể không thu được gì, ta còn đang định đi thử, đúng lúc Tiểu Ngư tới.”

Lý Lệ cũng không nghĩ nhiều, “Tiểu Ngư, ngươi cần phải cẩn thận cảm ơn Nhạc thúc đó, phương bắc là nơi tốt, rất thích hợp cho người mới làm, nơi tốt như vậy, nếu là ta, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông bỏ.”

Dư Tiểu Ngư kinh ngạc nhìn Dương Nhạc, nghiêm túc nói: “Nhạc thúc, ngươi không cần chiếu cố ta như vậy, người mới như ta còn cần mài dũa nhiều, ta biết Nhạc thúc là muốn tốt cho ta, nhưng ta cũng không muốn làm tổn hại tới lợi ích của người khác.”