Chương 6: Cơm Trưa (Thượng)

Không lâu sau Trương Hỉ Mai mang đồ ăn từ nhà ăn trở về, đi đến hành lang đã ngửi được mùi thơm ngào ngạt của ngô, không ngờ tới là nhà mình nấu.

“ Trưa nấu ngô sao? Mẹ có đồ ăn đây, các con có đói bụng không?” Trương Hỉ Mai đem thức ăn đặt lên bàn, rửa tay một cái, lại thay chậu nước mới lau người cho chồng.

“Ta không đói bụng, mẹ ăn trước đi, ta muốn để bụng ăn ngô tỷ tỷ nấu.” Cậu nhóc không nỡ ăn hết kem nhanh như vậy, cầm bát hứng đồng thời chậm rãi liếʍ, kem tan ra cũng có thể uống rất ngon.

Trương Hỉ Mai nhìn thấy kem trong tay hắn, theo bản năng nhìn về phía Dư Tiểu Ngư, “Tiểu Ngư, ngươi lấy tiền từ đâu vậy ?”

Dư Tiểu Ngư lật lại bắp ngô, rồi đậy nắp nồi lại, “Con may mắn đào dược liệu tốt, không chỉ đổi được tiền thuốc men của cha, còn thừa lại mấy mao tiền, con liền giữ lại, lão Trung y bốc cho cha thuốc uống trong mười ngày, đến giữa tháng sẽ đích thân qua bắt mạch, đến lúc đó lại tiếp tục thay đổi phương thuốc.”

Quả thật là giải quyết gần hết vấn đề trong nhà,trong lòng Trương Hỉ Mai cũng nhẹ nhõm vài phần. Nàng vội hỏi: “Loại dược đó tên là gì? Hình dạng ra sao? Ta thử tìm lần nữa, xem còn có hay không.”

Dư Tiểu Ngư lắc đầu, “Lão Trung y nói tìm được hay không, cũng là duyên phận, không thể hy vọng quá nhiều, ta bình thường hái một vài dược liệu đơn giản cũng là có thể giúp một phần dược phí , hơn nữa Lưu nãi nãi hôm nay nói với ta, Cung Tiêu Xã lãnh đạo cũng đang giúp ta điều động công tác.”

“Cái này mẹ biết, hôm nay phó chủ nhiệm có tới tìm mẹ, hỏi ta có thể để con làm nhân viên cung ứng được hay không, trong lòng ta vấn có chút đắn đó, trong tình huống bây giờ, ta không muốn để con phải xa nhà, hơn hết, con còn nhỏ như thế, ra ngoài chạy khắp nơi, vẫn là quá nguy hiểm.”

Nhân viên cung ứng?

Người bình thường dù có chút quan hệ muốn có được phần công việc này cũng là không dễ dàng, Cường thúc chuẩn bị cho nàng vị trí này, chắc chắn không thể thiếu công lao Lưu nãi nãi.

“Mẹ từ chối rồi?”

“Đương nhiên là chưa, ta nói là phải xem ý kiến con thế nào, Tiểu Ngư, con nghĩ như thế nào?” Trương Hỉ Mai lau xong thân thể cho cha hay đứa nhỏ, đặt chậu rửa mặt xuống nói.

Đã là nhân viên cung ứng, không cần nghĩ cũng biết là phải bôn ba bên ngoài, cũng không thể chăm sóc cha, nhưng đây cũng là một chuyện tốt, nàng tuyệt đối không thể từ chối, các loại cây trong không gian, dù tùy tiện chọn một nơi cũng có thể đổi được không ít tiền, đây là ưu thế của nàng, có thể rút ngắn thời gian nàng bên ngoài, trở về sớm nhất, cũng có thể giúp đỡ chăm sóc cha.

Nghĩ tới đây, Dư Tiểu Ngư dùng ánh mắt kiên định nhìn về phía mẹ: “Mẹ, buổi chiều người nới với phó chủ nhiệm, ta đồng ý làm nhân viên cung ứng.”

“Tiểu Ngư, con nghĩ kĩ rồi sao? Nhân viên cung ứng rất cực khổ, thường xuyên phải chạy khắp nơi, vận khí tốt, trong thời gian ngắn thì có thể trở về, nếu không may hơn mấy tháng không trở về cũng là chuyện bình thường.”

Dư Tiểu Ngư nắm lấy tay mẹ “Mẹ, đây chắc chắn là vị trí tốt nhất mà phó chủ nhiệm có thể cho chúng ta bây giờ, hắn có thể không biết hiện tại chúng ta thiếu nhất cái gì nhưng chắc chắn đã tận tâm tận lực, mà vị trí này chắc chắn còn có nhiều người đang nhòm ngó, chúng ta phải cảm ơn phó chủ nhiệm.”

Trương Hỉ Mai đương nhiên biết đây là vị trí béo bở, cả nhân viên cung ứng cùng tài xế vận chuyển đều là công việc khiến người khác nhìn vào phải đỏ mắt ngưỡng mộ, vào Nam ra Bắc, có thể mang về không ít đồ tốt, lúc Kiến Hưng chưa xảy ra chuyện gì, mỗi khi trở về đều mang theo rất nhiều đồ vật trên cả nước, khiến biết bao nhiêu người hâm mộ, nhìn ánh mắt nữ nhi kiên định như vậy, nàng muốn phản đối cũng không được.

“Được, nếu con đã muốn làm, buổi chiều mẹ liền nói với phó chủ nhiệm, còn có một việc, con tặng hắn trà hoa cúc sao?” Trương Hỉ Mai nghĩ đến cái gì, thuận thế hỏi.

Cảm thấy ăn ngô đủ rồi, Dư Tiểu Ngư vừa gắp rau bên cạnh vừa nói: “Lưu nãi nãi không phải thường xuyên trông Sanh Sanh giúp chúng ta sao, con liền tiện tay tặng nàng một gói trà hoa cúc coi như cảm ơn, không ngờ Cường lại thích uống, mẹ nhìn thấy hắn uống sao?”

Thì ra là như thế, Trương Hỉ Mai gật gật đầu, thuận tay đem cơm hộp mở ra, “Lúc ta tới văn phòng của hắn, hắn luôn miệng khen trà hoa cúc của con uống rất ngon. Nhà bọn họ đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, dạo này trong nhà xảy ra nhiều chuyện quá, mẹ cũng quên béng mất việc này, vốn là chuyện phải để người lớn làm, lại đều phải để con làm thay, cũng may bọn họ đều thích trà của con.”