Ninh Thư xuyên đến thập niên 70, bây giờ đang gặp phải hai vấn đề khó giải quyết: Một là cơ thể này đã kết hôn. Nhưng vì là kết hôn với quân nhân nên không thể ly hôn, cho nên cô có nên chấp nhận ngườ …
Ninh Thư xuyên đến thập niên 70, bây giờ đang gặp phải hai vấn đề khó giải quyết:
Một là cơ thể này đã kết hôn. Nhưng vì là kết hôn với quân nhân nên không thể ly hôn, cho nên cô có nên chấp nhận người đàn ông này không?
Hai là cơ thể này có ba người con, cha không có mặt mẹ không đoái hoài, ngày nào cũng ồn ào chờ cha về sẽ tố cáo nguyên chủ.
Sau đó người đàn ông trở về, thấy con trai lớn con trai thứ mặc quần áo rách đang quét tước vệ sinh, đứa con út ngồi dưới đất mát xa chân cho Ninh Thư. Còn Ninh Thư lại mặc quần áo mới cắn hạt dưa. Người đàn ông đen mặt: “Mỗi tháng tôi gửi tiền lương về cho em để em chăm sóc bọn nhỏ như vậy sao?”
Ninh Thư còn chưa phun vỏ hạt dưa ra, ba đứa nhóc đã nổi bão.
Con trai lớn: “Ông cả năm trời không về nhà, ông có tư cách gì nói mẹ tôi?”
Con trai thứ: “Ông có biết một năm qua mẹ tôi nuôi tôi vất vả thế nào không?”
Con trai út: “Người xấu, đánh… Đánh người xấu…”
Người đàn ông: “…” Tóm lại mỗi tháng ba mươi đồng anh gửi về đều cho chó ăn hết đúng không?
Sau khi nhập quân, Ninh Thư ở nhà nằm cắn hạt dưa, mấy đứa con trai ở bên cạnh cô rửa rau rửa chén, có phụ nữ nhìn không nổi, nói Ninh Thư lười biếng không làm việc nhà.
Mấy đứa con trai lập tức dỗi ngược.
Con trai lớn: “Tôi là con trai của mẹ tôi, tôi thương mẹ muốn hiếu thuận bà ấy không được sao?”
Con trai thứ: “Bà không thể vì không có ai hiếu thuận với mình mà không cho phép người khác có người hiếu thuận được.”
Con trai út: “Con trai ngoan, hiếu thuận với mẹ.”
Phụ nữ đi tố cáo với người đàn ông, nói con của anh bị Ninh Thư dạy hư.
Người đàn ông nghĩ thầm, chỉ cần miệng pháo của các con không nhắm vào anh thì anh không quan tâm người khác.