Chương 14: Kiếm tiền

Đa số là đi xem Tây Y. Mà Trung Y còn lại là theo hướng về dưỡng sinh, chú trọng vào việc chậm rãi dưỡng bệnh.

Đi vào bên cạnh dược quầy, chỉ thấy một người đàn ông, bề ngoài khoảng hơn hai mươi tuổi, đang ở quầy bốc thuốc, Sở Sở tiến lên hỏi “Chào anh, xin hỏi các người có muốn mua dược liệu không?”

Chỉ thấy người bốc thuốc vội vàng, đầu cũng không ngẩng lên hét lớn: “Ông ơi, kiểm tra dược.”

Lúc này phòng trong truyền đến một tiếng hô mang theo mười phần khí khái: “Biết rồi, thằng nhóc thúi, kêu cái gì, ông cháu lại không có điếc.”

Tiếp theo đi ra là một ông lão hơi béo nói: “Cháu gái nhỏ, cháu muốn bán dược liệu sao, vậy dược liệu đâu?”

Sở Sở tự nhiên không thể ở đại sảnh lấy ra được, liền nói: “Có thể tìm nơi không ai thấy được không rồi nói.”

“Được, vào đây đi.” Ông nói xong liền dẫn theo Sở Sở tới phòng khách.

Vào nhà, Sở Sở từ túi để trong không gian lấy ra nhân sâm và linh chi đặt lên bàn.

Ông lão béo nhìn thấy nhân sâm và linh chi mắt liền nhìn thẳng, chạy nhanh cầm lên trên tay cẩn thận nhìn một chút, rồi nói tiếp: “Ai u, thật là một bảo vật mà, đồ tốt như vậy mà cháu có thể tùy tiện mang tới rồi để trong túi cũ vậy.” Nói xong, ở trong phòng vang lên một trận nhảy nhót lung tung.

Sau đó, ông tìm ba cái hộp gỗ, đem nhân sâm và linh chi bỏ vào bên trong.

Lúc này, ông mới cùng Vân Sở Sở nói: “Ông họ Trương, đây là tiệm thuốc do ông phụ trách, cháu cứ gọi ông là ông Trương là được.”

Sở Sở rất nhanh liền trả lời lại: “Ông Trương cứ gọi cháu là Sở Sở được rồi.”

“Được, ông Trương cháu cũng không khách sáo nữa, ông cũng gọi cháu một tiếng cháu gái Sở.”

“Cháu gái Sở à, cháu muốn bán dược bao nhiêu tiền vậy?”

Sở Sở cúi đầu ngẫm nghĩ: “Ông Trương, cái này cháu cũng không hiểu lắm, ông cứ cho cháu một cái giá đi.”

Lão Trương trầm tư một lúc rồi nói tiếp: “Cháu đã kêu ông một tiếng ông Trương, lão già này cũng không thể gạt cháu, hai cây nhân sâm này nếu như không lầm thì cũng ngàn năm, một cây ông trả hai vạn, linh chi này tuy là loại tốt hơn so với nhân sâm, nhưng mới có hơn ba mươi năm, liền lấy 6000 đồng tiền đi. Thật ra, thứ này nếu cháu bào chế tốt về sau sẽ càng đáng giá, dù sao cũng là đồ quý giá cứu mạng người, nhưng hiện tại giá hàng không tốt, cũng chỉ có thể cho được cái này giá như vậy.”

Sở Sở sau khi nghe xong, thứ này cô có rất nhiều, hiện tại thứ cô thiếu nhất chính là tiền! Cô còn đang chờ tiền đi mua phòng ở. Liền nói tiếp: “Ông Trương, chỗ này cũng không ít, cháu cũng chưa từng nghĩ nó đáng giá tới vậy đâu!”

Sau khi hai bên thoả thuận xong, sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của lão Trương, Sở Sở đem bốn vạn và 6000 đồng tiền cất vào trong túi.

Lúc gần đi, lão Trương còn nói Sở Sở về sau nếu có dược liệu tốt nhất định phải dến nơi này, ông cũng sẽ ra một cái giá không khiến Sở Sở chịu thiệt.

Ông lão này cũng là ông lão thành tinh, mấy năm trước bị phá bốn Trung Y cũ, ông mang theo trên người án quan, cũng chỉ mới được thẩm lại, xác định là án sai mới được cấp lại gia tài. Mấy năm nay nay tuy rằng mang theo cháu trai đến nông thôn ở, nhưng năm đó người làm thuê đã không còn lại nhiều, hai cây nhân sâm này chính là đồ vật cứu mạng người, phải sử dụng cho tốt, giá trị không nói, người này tính tình không quá khó đoán.

Ra khỏi tiệm thuốc, Sở Sở mới có thời gian đánh giá một chút về cách sinh hoạt của nơi này. Thành phố H này sao có thể so với dưới quê, hàng quán mở rất nhiều, có thể là xa thành phố cũng là nguyên nhân như vậy, trước tiên có thể biết điều quốc gia hướng đến, chỉ thấy trên đường cái tùy ý cũng sẽ gặp một ít người bán đồ vật, cũng không cần che giấu. Nhưng phần lớn là một ít sản phẩm nông nghiệp. Có thể thấy được người dân ở đây nếu nói về tư duy kinh doanh buôn bán thì không quá nhiều.

Lúc đi ngang qua Cung Tiêu Xã, cô bất chợt lại nghĩ đến việc lúc trước nhờ bà Lâm giúp hỏi thăm phòng ở, không nên để người ta bận việc mà vẫn đi hỏi giúp cô cũng không phải phép. Nghĩ ngợi xong cô liền đến quán đầu ở Cung Tiêu Xã mua hai cái bình và một ít kẹo, ngoài ra, sau khi nhìn một hồi cũng không gì thứ tốt mới thanh toán tiền.

Truyện được đăng độc quyền tại truyenhdt.com. Thư Nhiễm xin cảm ơn sự ủng hộ của quý độc giả! <33