Chương 36

Cũng không biết cháu trai ông hiện tại thế nào rồi, người nhà cũng không ở cạnh bên, còn nhỏ đã phải đi ăn nhờ ở đậu người khác. Nghĩ đến cháu trai không lớn hơn Trân Bảo bao nhiêu, khóe miệng Hạ Lão vừa nhếch lên liền hạ xuống, vẻ mặt cô đơn.

Trân Bảo thấy Ông Hạ vẫn còn vui vẻ vừa rồi đột nhiên trở nên buồn bã, có lẽ đang nghĩ đến đứa cháu trai trong miệng.

"Ông Hạ, ông không tiếp tục khảo nghiệm cháu sao?" Trân Bảo cẩn thận thay đổi chủ đề.

Hạ Lão tỉnh táo lại, nhìn nhóc con trước mặt, dụ dỗ nói: "Nhóc con, nếu trường tiểu học cháu đều đã biết rồi, không bằng tới chô ông đi, các ông dạy cháu. Tốt xấu gì bọn ông cũng đã dạy đại học mấy năm, có thể dạy cháu nhiều hơn."

Trân Bảo không ngờ lại có được lợi ích ngoài ý muốn này, nếu có thể nhận được sự dạy dỗ của những giáo sư này, nhất định sẽ hữu dụng hơn nhiều so với những gì cô tự học. Mặc dù cô đã trải qua kỳ thi tuyển sinh đại học một lần, nhưng đời này cô nhất định phải thi đỗ lần nữa.

Trân Bảo cảm kích nói: "Cảm ơn Ông Hạ, cháu nguyện ý học"

"Ừm, hiện tại cũng kết thúc công việc sớm, buổi chiều cháu đến đây, mùa đông xem tình huống của cháu, có thể cả ngày hoặc chiều, bất quá không có gì ngoài ý muốn thì ngày nào cũng phải đến"

Ông sợ trẻ con thích ngủ, dù sao hiện tại Trân Bảo còn nhỏ, mấy tuổi này người lớn đều rất cưng chiều

Trân Bảo đứng dậy, chào quân đội: " Tuân lệnh"

Hạ Lão cũng đứng dậy, xoay người đi về phía chuồng bò, vẫy vẫy tay nói: " Chúa mau trở về đi." ông cũng đi nói cho mấy người ở chuồng bò biết, nếu họ biết chắc chắc cũng muốn dạy Trân Bảo

Quan Lão trong chuồng bò thấy Hạ Lão đi vào liền hỏi: "Sao ông lại ở bên ngoài lâu như vậy, đã xảy ra chuyện gì?" "



Hạ Lão cười nói: "Không có gì, lão Quan, tôi tìm được một đứa bé thông minh."

Quan Lão: " Là sao?"

Hạ Lão giải thích: "Là Trân Bảo, tôi thấy nhóc con này không đi học, nên mới hỏi nó, nó bảo nó đều biết hết rồi. Sau đó tôi muốn kiểm tra nó một chút, nhưng không ngờ đứa bé này đã nghe lão tú tài giảng bài từ hai năm trước, không chỉ có thể đọc và ghi nhớ thơ, mà còn có thể tính toán số có ba chữ số. "

"Thế nào, ông có hứng thú giảng dạy không?"

Chú Triệu: "Cháu có hứng thú, đã lâu không dạy học trò." "

Những người khác: "Tôi nữa"

Quan Lão: "Lão Hạ hỏi tôi trước, thêm tôi nữa"

Hạ Lão: "Ngày mai các người thử hỏi nhóc đó xem, nó muốn học ai thì học, mỗi người thay phien nhau dạy, cũng không thể vội vàng được"

Không có gì ngạc nhiên khi họ nhiệt tình như vậy, đã dạy và giáo dục học sinh nửa cuộc đời, nuôi dưỡng rất nhiều học sinh xuất sắc, tuy rằng hai năm trước bị học sinh mình dạy cử báo, nhưng họ sẽ không từ bỏ lý tưởng giảng dạy chỉ vì một số con sói mắt trắng.

Trong hai năm bị đưa tới Hướng Tiền đại đội này, không bị bắt giáo dục nữa, mặc dù lao động rất vất vả, nhưng họ đã hài lòng, hiện tại tìm thấy một mần non tốt, ý tưởng bị khóa sâu bên trong lại trỗi dậy

Trân Bảo không biết rằng sáu giáo viên đang đợi cô, nhỏ bước đi tới trường tiểu học đón anh trai trở về.