Chương 2: Xa quê

Trên bản chất thì anh khác với sinh viên du học nước ngoài như La Minh Thịnh, bố mẹ và người nhà Cù Cẩn Thành đều ở nước M, đã lấy được quốc tịch nước M từ lâu rồi.

Ngoài cửa sổ bóng cây lao xao, chỉ có một chiếc đèn đường mờ mờ, chiếu xuống cái bóng rung rinh.

Đôi mày kiếm của Cù Cẩn Thành cau lại, ánh mắt rũ xuống được che giấu dưới lớp kính gọng vàng, hành dưới góc cạnh rõ ràng lộ một chút cảm giác căng cứng, người quen với anh đều biết, đây là trạng thái khi anh đang suy nghĩ nghiêm túc.

Nhìn thì nước M có vẻ là một quốc gia cởi mở và tiên tiến, nhưng việc kỳ thị chủng tộc vẫn luôn tồn tại, cho dù Cù Cẩn Thành ưu tú như vậy thì cũng thường xuyên có cảm giác không thoải mái.

Trong mười mấy năm nay, người nhà anh vẫn không quen ăn cơm Tây, vẫn duy trì cuộc sống sinh hoạt theo kiểu Trung Quốc, đa số là qua lại với người Hoa chứ không phải là dân bản địa.

Cũng đã có người từng mắng anh là quân bán nước, vì anh làm nghiên cứu cho nước M, nếu như nói anh từ niên thiếu đã đến nước M và quên nguồn cội của mình thì đó cũng là nói bậy.

Ký ức tuổi thở vẫn luôn khắc sâu trong đầu anh. Mái hiên quê hương, chú chim đậu trên mái hiên, mùi cỏ sau cơn mưa, cửa ngõ đi qua lúc tan học về nhà, ông Trịnh gác cổng của nhà anh, thím Hoa vẫn luôn chăm sóc anh từ khi anh sinh ra, từng giây từng phút, rõ mồn một ở trước mắt.

Gốc gác tổ tiên nhà họ Cù ở Hàng Châu, là nhà giàu có ở đó, anh và La Minh Thịnh là bạn tốt trừ cùng chí hướng và cùng là sinh viên của giáo sư Cerogen ra thì nguyên quán của cả hai người đều là Chiết Giang cũng có một quan hệ nhất định.

Xa quê gặp đồng hương chính là một trong bốn chuyện vui lớn nhất đời người.

Thân ở doanh trại nước Tào mà lòng ở nước Hán, sâu trong nội tâm anh, sự ngóng chờ tổ quốc đang ngủ say cũng cấp tốc bừng tỉnh, người trong nước có thể ngẩng đầu ưỡn ngực, được sống một cuộc đời được kính trọng.

Bây giờ đất nước đang ở trong thời kỳ có rất nhiều việc cần phải thực hiện ngay.

Một đêm này, một lá thư của La Minh Thịnh đã đốt lên ngọn lửa yêu nước ẩn sâu trong nội tâm của Cù Cẩn Thành.

Sáng sớm ngày tiếp theo, lúc Cù Cẩn Thành đi từ trên lầu xuống thì cha Cù - Cù Trường Nho đã đeo kính lão ngồi trước bàn ăn đọc báo, trên bàn ăn bày những món ăn sáng mà mẹ Cù - Đỗ Vận Chi đã chuẩn bị cẩn thận cho người nhà.

Cháo, bánh bột mì, trứng gà, các loại đồ uống và sữa bò.