Chương 1: Bức thư

Năm 1958, ở bên kia bờ đại dương xa xôi, Cù Cẩn Thành nhận được một bức thư gửi từ đất nước mình, người viết thư chính là sư huynh của Cù Cẩn Thành ở đại học khoa học tự nhiên, chuyên gia học giả lĩnh vực ngành hàng không vũ trụ - tiên sinh La Minh Thịnh.

“Em Cẩn Thành, thấy chữ như thấy mặt, từ biệt đã ba năm, không biết dạo này cậu thế nào, vi huynh thường xuyên hoài niệm cả đám người cầm nến nói chuyện suốt đêm quên thời gian, chúng ta trò chuyện từ cái xưa đến ngày nay, trò chuyện vui vẻ hợp nhau biết bao.

Bây giờ đêm đã khuya, anh suy nghĩ mãi mới viết lá thư này, hiền đệ đừng trách vi huynh đường đột quá.

Nhớ lúc trước khi về nước, cậu đến tiễn anh, anh muốn nói với cậu về chí hướng lớn của mình, con cháu Viêm Hoàng, không sợ khó khăn, tình nguyện kính dâng thanh xuân của mình cho tổ quốc, dốc hết sự học suốt đời.

Ba năm nay, anh vẫn nhớ kỹ dự tính ban đầu, điều may mắn đó là cuối cùng cũng có chút thành quả, cũng có thể cảm thấy được an ủi.

Gần đây thời cuộc có biến động cậu cũng biết phải không, chiến hữu vẫn luôn ủng hộ bỗng nhiên rút lui, khiến cho công việc nghiên cứu của bọn anh lâm vào thế bị động, bọn anh cấp thiết cần càng nhiều bạn cùng chí hướng tham gia cùng, bây giờ, anh lấy thân phận viện trưởng viện nghiên cứu quốc phòng, sở trưởng sở nghiên cứu cơ học, chân thành mời cậu về nước.

…”

Cuối cùng, ở trong thư La Minh Thịnh còn nhắc đến vài câu về phương hướng nghiên cứu gần đây.

Thời cuộc hai nước vẫn chưa rõ, lúc trước La Minh Thịnh về nước gặp phải rất nhiều trở ngại, lá thư này phải nhờ cậy một người bạn cực kỳ đáng tin mới có thể đưa đến được trong tay Cù Cẩn Thành.

Từng câu từng chữ, Cù Cẩn Thành đều đọc rất cẩn thận, sau khi đọc xong còn gấp lá thư lại rồi kẹp vào trong quyển sách, sau đó anh đứng dậy đi bến bên cửa sổ nhìn về phía màn đêm vô tận kia.

Cù Cẩn Thành là đời sau của nhà danh môn, ông nội là quan nhị phẩm triều Thanh, bố anh cũng nhậm chức vào thời dân quốc.

Lúc Cù Cẩn Thành mười mấy tuổi thì bởi vì một số nguyên nhân không thể tránh khỏ mà cả nhà phải di cư sang hải ngoại.

Trong mười mấy năm nay, anh tiếp nhận nền giáo dục được coi là tiên tiến nhất đương thời, thi vào trường đại học khoa học tự nhiên California, chỉ dùng thời gian sáu năm đã lấy được bằng tiến sĩ.

Anh là môn sinh đắc ý của giáo sư Cerogen, có được thành quả nghiên cứu nhất định trong lĩnh vực Vật lý, đã phát biểu một số luận văn thiên về học thuật, được cho là tuổi trẻ tài cao, thanh niên tài tuấn.