Chương 11: Thư

Nửa tháng sau, Chử Tương nhận được thư của cha mẹ cô gửi về từ thủ đô, vợ chồng Chử Quốc Thành và Trần Anh không biết chuyện con gái bị thương, trong cái niên đại không có điện thoại di động này, bà nội cũng không biết nhiều chữ, cũng không thể nào viết thư thông báo được, sau khi tỉnh lại Chử Tương cũng bảo bà nội không cần nói.

Thư là do Trần Anh viết, ở trong thư bà hỏi han tình hình trong nhà, hỏi thăm sức khỏe của mẹ chồng và tình hình học hành của con gái.

Thực ra trước đó Trần Anh hy vọng con gái đến thủ đô đi học, môi trường giáo dục ở thủ đô tốt hơn ở quê rất nhiều, có nhiều ngôi trường tốt, con gái ở bên cạnh mình bà cũng có thể yên tâm hơn, nhưng Chử Tương không bằng lòng, cuối cùng thì Trần Anh cũng tôn trọng mong muốn của con gái.

Thời gian ngày một trôi qua, nhanh chóng đến cuối học kỳ, Chử Tương thi được thành tích đứng thứ nhất cả lớp.

Mặc dù thành tích của nguyên chủ đã trên trung bình khá, trong lớp xếp hạng mười người đầu tiên, nhưng giáo viên và các bạn cũng không kinh ngạc lắm, bởi vì sự tiến bộ của cô là từng ngày từng ngày, từ những bài kiểm tra bình thường và tình hình học trên lớp, giáo viên đã nhìn thấy sự tiến bộ của Chử Tương.

“Em tiến bộ làm cho thầy rất vui mừng, em vẫn luôn là một học sinh ngoan ngoãn.”

Lúc giáo viên chủ nhiệm phát biểu trước lớp thì đặc biệt khen ngợi Chử Tương, ông ấy thấy bạn Chử Tương học tập vô cùng chăm chỉ, thành tích trước đó căn bản là không xứng với sự cố gắng của Chử Tương.

“Cảm ơn thầy ạ, thực ra em tiến bộ cũng là có bí quyết, mỗi ngày trên đường đi học em đều học thuộc bài.”

Chử Tương hào phóng chia sẻ phương pháp học tập của mình, đương nhiên, đó cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu khiến cô có thành tích đứng nhất lớp, nhưng học thuộc bài có thể tạo được tác dụng ôn tập hiệu quả, rất có ích với các bạn trong lớp.

“Đúng vậy không? Thì ra là thế, cái phương pháp học tập này rất tốt, thầy phải phố biến phương pháp học tập này đến lớp chúng ta, để bọn họ học tập theo em.”

Chủ nhiệm lớp giật mình, bảo sao mà bạn Chử Tương tiến bộ nhanh như vậy.

Thực ra việc học ở niên đại này đối với Chử Tương mà nói cũng không có áp lực gì cả, nói thế nào thì cô cũng là sinh viên giỏi tốt nghiệp đại học danh tiếng ở thế kỷ 22.

Cô đã tính toán dựa theo lịch sử mà cô biết, trước khi cách mạng văn hóa diễn ra, cô hoàn toàn có thể tham gia thi đại học, mà bắt đầu từ năm 1959, trong vòng ba năm thiên tai cũng không ảnh hưởng quá lớn đến cô, đồ ăn trong ba lô không gian của cô đủ cho cô ăn đến kiếp sau.