Chương 6

Ôn Uyển, người đồng thời mất cha mẹ, theo anh trở về.

Lúc đó hai người sống chết muốn ở bên nhau, nhưng lại không danh chính ngôn thuận, vì thế bà Trình quyết định để hai người cuối năm kết hôn. Hai vợ chồng yên ổn sinh hoạt đến giờ.

Hai người sinh tổng cộng 5 đứa con, con trai cả 4 tuổi, một cặp song sinh 3 tuổi, con trai thứ tư 2 tuổi và con trai út mới sinh 2 ngày.

Tai nạn ngoài ý muốn ngày hôm qua đã đưa họ xuyên về đây.

Ôn Uyển khó nhọc cử động thân thể, nhưng cả người vẫn vô lực như cũ.

Trong thời đại này, không ai quan tâm đến kế hoạch hóa gia đình, đặc biệt là người dân nông thôn, họ theo đuổi ý nghĩ nhiều con nhiều phúc.

Hai vợ chồng son, mẹ Ôn Uyển lại mất sớm, mẹ chồng Trình lại rất muốn sinh thêm cháu, dù sao người chịu thiệt cũng không phải con trai bà, nên sẽ không có chuyện nói với Ôn Uyển rằng đừng sinh nữa hại thân.

Nguyên chủ không có kinh nghiệm trong chuyện này, đôi vợ chồng trẻ cũng không biết tiết chế, năm năm qua sinh bốn đứa con, đứa cuối cùng khó sinh dẫn đến xuất huyết, cái thân thể này muốn hỏng rồi.

Cô từ từ di chuyển cơ thể mềm nhũn của mình, để Trình Văn Du đỡ cô ngồi dậy.

Bây giờ cô nằm thôi eo cũng đau!

Trình Văn Du đỡ cô dậy, còn cẩn thận đặt một chiếc gối lót dưới eo cô, để cô dựa vào cái rương đầu giường.

Ôn Uyển bây giờ mới có tâm trạng xem xét nơi ở của bọn họ. Đây là căn nhà mới được xây bằng tiền trợ cấp của chú ba Trình do quân đội gửi về cùng số tiền tiết kiệm trong những năm qua của nhà họ Trình.

Cô và Trình Văn Du chiếm hai gian phòng gần cổng phía đông. Một là gian phòng họ đang ngủ, dùng làm phòng ngủ của gia đình, gian ngoài dùng làm phòng khách, nơi đặt máy may và xe đạp họ mang về, kê thêm một chiếc bàn vuông lớn để tiếp khách.

Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra. Bởi vì một phần số tiền xây khu nhà này là do Trình Văn Du mang về, vì thế đây là đặc ân mà bà Trình dành cho anh. Những người khác thì đều là nhà một gian.

Hiện tại bọn họ đang ngủ trên chiếc giường sưởi lớn phía Đông Bắc, sát cửa sổ bên này đã bị xây thành giường đất, bên phải dựa vào tường là rương, tủ đựng của hồi môn do cha mẹ nguyên chủ chuẩn bị cho cô cầm về đây. Những đồ vật khác đã bị bọn họ bán đi lúc còn ở thủ đô, không mang về được.

Chỉ là những chuyện này đã gây ra một trận chấn động trong thôn, trong tối ngoài sáng bị xì xào bàn tán, nhưng tất cả đều bị bà Trình hung hãn mắng ngược trở lại.

Vợ chồng nguyên chủ cũng coi là có chút may mắn.

Có một cái bàn ngồi bệt ở đối diện cửa sổ, đọc viết ở đó cực kỳ sáng sủa. Đương nhiên, quan trọng nhất là trực tiếp hướng dẫn, trở thành tuyến đầu ăn dưa, trong nhà có chuyện gì là có thể nghe được ngay lập tức.

Vợ chồng anh cả sống ở gian phòng phía Tây, nhà anh ba sống ở gian phòng phía Bắc, còn anh tư sống ở gian phòng phía Nam.