Chương 9: Phá thân hoen ố, đâm đến chỗ sâu nhất

“Nhất định phải thích mới được làʍ t̠ìиɦ sao?” Hoa Thư hỏi lại, “Thế mẹ anh làʍ t̠ìиɦ với chồng người khác là thích họ à?”

Dịch Triển Dương không thèm nói nữa.

“Vậy anh có người mình thích chưa?” Cô tự hỏi một người đàn ông lạnh lùng như anh sẽ thích kiểu phụ nữ nào, mấy con đĩ trà xanh hay tiểu yêu tinh?

Trong đầu anh hiện lên một dáng vẻ nhỏ bé mờ ảo màu hồng: “Có.’

Khoảnh khắc anh nhớ lại, thân ảnh nhỏ bé màu hồng phấn cũng trở nên mờ ảo, cuối cùng là tan biến…

Hoa Thư nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười thỏa mãn: “Như vậy mới thú vị.”

Cô không thích tâm hồn của anh, nhưng lại thích thứ dưới háng anh, cái thứ ô uế cướp đoạt trinh tiết phụ nữ này của anh làm cô phấn khích nhất, âʍ ɦộ bắt đầu tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, chảy dọc theo thân cự vật đang chống ở cửa huyệt.

Hoa Thư ấn bụng người đàn ông từ từ ngồi xuống, cố gắng ăn cái thứ khổng lồ của người đàn ông.

Phần đầu của thân gậy thịt ấn chặt lên cửa huyệt, áp lực lên màиɠ ŧяiиɧ kí©h thí©ɧ các mạch máu nhỏ trên đó gây đau đớn vô cùng, toàn thân cô run lên vì đau, cắn chặt môi dưới để tránh hét lên rồi kích động ham muốn của người khác.

Nhưng mà đau chết mất thôi!

Đâm lao thì phải theo lao, đã đến nước này rồi, nếu như không làʍ t̠ìиɦ với anh thì cô sẽ không còn cơ hội nào nữa. Hoa Thư hít sâu một hơi, đột nhiên ngồi xuống, qυყ đầυ to lớn xuyên qua màиɠ ŧяiиɧ chứa đầy mao mạch và dây thần kinh thẳng tiến vào sâu bên trong.

Màиɠ ŧяiиɧ bị rách, các mao mạch trên đó bị rách ra gây đau đớn dữ dội, Hoa Thư khóc lóc thảm thiết, không màng đến sĩ diện hay khí chất của mình nữa, khóc đến đau lòng.

“Hu hu… Hức…”

Dịch Triển Dương cũng bị kí©h thí©ɧ bởi sự siết chặt đột ngột, hai mắt bất giác mở ra, đồng thời bị người phụ nữ trước mặt làm cho sợ hãi.

“Sao lại đau như vậy! Còn đau hơn bị tiêm thuốc nữa!”

Đầu thân gậy thịt vừa vặn chui vào trong cửa huyệt, Hoa Thư không dám nhúc nhích, vừa khóc vừa cầm điện thoại sau lưng mở camera, sợ âm thanh lọt vào video, cô sụt sịt, cố nén nước mắt, bắt đầu quay video.

Dịch Triển Dương không ngờ cô đã cưỡиɠ ɧϊếp anh mà còn quay phim lại, sức chịu đựng đã đến cực hạn.

Hoa Thư một tay chống lên phần bụng dưới của người đàn ông, để tránh cho người mình bị ngã, tay kia cô cầm điện thoại di động để ghi hình khuôn mặt của người đàn ông.

Ôi mẹ ơi! Vẻ mặt tức giận của anh ta sao lại quyến rũ với gợi cảm hơn bình thường cơ chứ!

Hoa Thư không ý thức được nguy hiểm sắp ập đến, tiếp tục dùng camera ghi lại hình ảnh cơ thể người đàn ông, di chuyển xuống bụng dưới, rồi đến nơi giao hợp của hai người, cô nhìn thấy máu trinh của mình chảy lên những đường gân nổi trên thân gậy thịt, hình ảnh da^ʍ mỹ đến mức hoàn toàn có thể viết thành một cuốn tiểu thuyết khiêu da^ʍ.

Ngay khi cô đang tập trung vào hạ thân của cả hai, đôi môi của người đàn ông hơi hé mở, đầu lưỡi lướt qua hàm răng sau, nếu cô muốn thì anh sẽ cho cô thấy.

Mục đích đã đạt được, Hoa Thư sắp kết thúc, ngay lúc cô vừa nhấc hông lên, người đàn ông đột nhiên đυ.ng vào người cô, nắm lấy eo cô ấn mạnh xuống, qυყ đầυ tròn trịa đánh đâu thắng đó, đẩy từng lớp thịt mềm trong hang động ẩm ướt của cô ra, đâm vào chỗ sâu nhất, thẳng tiến đυ.ng đến miệng tử ©υиɠ.

“Ưm a…”

Khe thịt trong nháy mắt bị lấp đầy, màng nhầy bị kéo căng đến cực hạn, cơn đau từ xương cụt lan ra toàn thân, Hoa Thư đau đến mức ngã gục trên ngực người đàn ông, điện thoại cũng rơi xuống.

“Anh!” Hoa Thư không ngờ Dịch Triển Dương lại đánh trả, cô muốn mắng người nhưng lại không biết nên mắng thế nào mới được .

Âʍ ɦộ trinh nguyên chưa mở đã vô cùng ngột ngạt, bên trong vừa ướt vừa nóng, miệng tử ©υиɠ khép mở co rút như một cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy đầu dươиɠ ѵậŧ của anh, kí©h thí©ɧ cự vật càng sung huyết hơn, thân cự vật thô tráng to thêm một vòng.

Hoa Thư phải mất một lúc mới hồi phục sau cơn đau dữ dội, cô cố gắng chống đỡ nửa thân trên chuẩn bị đứng dậy khỏi người đàn ông, nâng mông lên để nhả thứ to lớn trong huyệt nhỏ ra ngoài, dù chỉ một cử động nhỏ nhất cũng liên quan đến dây thần kinh trên lớp niêm mạc, cơn đau ập đến từng đợt, khó có thể nhả nó ra, dù chỉ một chút.

Cô đang muốn tạm nghỉ giữa trận, thì cự vật trong huyệt lần nữa đâm mạnh vào cổ tử ©υиɠ, đánh bay toàn bộ sức lực trong cơ thể cô, suýt chút nữa khiến cô hồn phách bay phách lạc lên tận chín tầng mây.

Phần đầu của gậy thịt khiến cổ tử ©υиɠ của cô đau rát, hơi nóng tỏa ra từ vật khổng lồ trong lỗ sắp đốt cháy cô, Hoa Thư không ngừng thở hổn hển để xua đi ngọn lửa nóng như thiêu như đốt trong người, sau khi lấy lại sức lực, cô lại cố nhấc mông lên để phun cự vật to lớn của người đàn ông ra ngoài.

Kết quả là khi cô khẽ động, người đàn ông liền đâm lên, còn nếu cô không di chuyển thì anh cũng không di chuyển.

Nhưng thật lâu sau, khe huyệt bắt đầu thích ứng với sự tồn tại của vật xâm nhập, cơn đau dần giảm bớt, cảm giác căng đầy của vật thể khổng lồ dần hiện rõ, cảm giác sinh khí rung động khiến người ta vô cùng thỏa mãn….

Hoa Thư nhìn Dịch Triển Dương, vẻ mặt người đàn ông vẫn tức giận như cũ, cô thậm chí có thể ngửi thấy hơi thở của anh ở gần như vậy, thật thơm.

Cánh môi của người đàn ông hơi nhợt nhạt, hình dáng sắc sảo, khóe miệng hơi nhếch lên, dè dặt mà kiêu ngạo, cự vật phía dưới đã bị cô em gái của cô nuốt vào hết, cô cũng muốn nếm thử xem môi của anh có mùi vị như thế nào.

Dịch Triển Dương nhìn thấu Hoa Thư, ngay lúc Hoa Thư định tiến lại gần, anh liền làm động tác cắn cắn cảnh cáo, Hoa Thư đành phải tức giận từ bỏ ý định này, cô không dám mạo hiểm, nhỡ bị anh cắn một cái thì có mà tàn phai nhan sắc.

Động tác này lại chọc giận thứ dưới háng người đàn ông, cự vật trong khe huyệt lại bắt đầu động đậy, lực eo cường tráng phô trương sức mạnh do luyện võ lâu năm bộc phát hoàn toàn, cự vật cứng như sắt hung hăng va vào trong vực sâu, đầu thân gậy thịt giống như một thân cây cùn đâm chọc vô mục đích, chà đạp huyệt thịt mềm mại, như muốn nghiền nát từng tầng thịt huyệt đến khi vô phương cứu chữa mới thôi.

Hoa Thư bị va chạm kịch liệt đến mức cong lưng, hai tay giữ chặt vai người đàn ông để giữ thăng bằng, không nhịn được van xin: “Không…um... dừng lại…”

Lỗ nhỏ mỏng manh bị va chạm dữ dội khiến nước da^ʍ bắn ra tứ tung, máu do màиɠ ŧяiиɧ bị rách rơi xuống lớp vải quần tây cao cấp, để lại dấu vết đê mê.

Tiếng khóc càng lúc càng lớn, ngắn ngủi đứt quãng, nhưng Dịch Triển Dương lại hoàn toàn làm ngơ, mặc dù thân dưới gần như mất khống chế, nhưng phần trên cơ thể và nét mặt vẫn bất động, như thể linh hồn và thể xác đã bị phân ra làm hai cá thể độc lập, cho dù hai người đang giao hợp với nhau, Hoa Thư cũng cảm nhận được cảm giác xa lạ khó gần từ anh, lạnh lùng và cuồng nhiệt kết hợp với nhau tạo nên một sự hoàn hảo khó tả.