Chương 10: Cô không đáng bị bắn vào trong, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc của xử nam

Dưới sự va chạm kịch liệt như vậy, sâu trong cơ thể bắt đầu phát sinh một loại kɧoáı ©ảʍ điên cuồng, xen lẫn một cảm giác đau đớn xé rách lan ra toàn thân, đôi mắt Hoa Thư rưng rưng bắt đầu mất đi tỉnh táo, đầu óc rối bời, hai gò má ửng đỏ đến tận mang tai.

Cô không biết rằng chính mình đã giải phóng gông xiềng cho một con dã thú bị giam cầm.

Anh là đứa con ngoài giá thú sinh ra trong xiềng xích, bị người ta ruồng bỏ, không được bất kỳ sự kỳ vọng từ các đấng sinh thành như những đứa trẻ khác. Từ khi có tư duy, anh đã bị người ta chế nhạo, bị trả thù, từ lúc trong bụng mẹ cho đến lúc được sinh ra đều đã mang theo tội lỗi bên mình, mẹ anh đi giành giật một tình yêu không thuộc về mình, nên anh không xứng đáng được yêu, không xứng đáng được thỏa mãn du͙© vọиɠ.

Nếu cô không yêu anh, chỉ muốn làʍ t̠ìиɦ với anh, thì anh không cần phải kìm nén nữa mà tận tình phóng thích ham muốn.

Vách thịt mềm mại trong đường hầm không ngừng siết chặt, Dịch Triển Dương cau mày, hai túi tinh hoàn co lại, chuẩn bị xuất ra, nhưng anh không muốn xuất tinh vào bên trong cô—cô không đáng bị như vậy.

Bụng dưới của Hoa Thư đột nhiên co thắt, sung sướиɠ phát ra tiếng rêи ɾỉ như tiếng mèo con, huyệt gái trinh siết chặt cự vật to lớn kiêu ngạo kịch liệt co rút, cuối cùng cự vật cũng dừng lại, người đàn ông thở hổn hển cố gắng kìm nén du͙© vọиɠ xuất tinh, cơ bắp toàn thân căng cứng như thép, dùng hết khả năng tự chủ để chống lại kɧoáı ©ảʍ nơi giữa háng.

Vừa đau vừa sướиɠ, Hoa Thư suýt chút nữa ngất đi, một lúc sau mới hồi phục, thứ khổng lồ chưa xuất tinh kia vẫn cứng như sắt, cô sợ người đàn ông tiếp tục xuất ra, xấu hổ ưỡn người lên, hoảng loạn nâng mông để phun cự vật ra, vô lực ngã xuống bên cạnh anh.

Côn ŧᏂịŧ dính đầy máu trinh thoát ra từ cái huyệt nhỏ đập lên bụng dưới, phần thân so với lúc nãy lúc trước càng thêm đỏ đậm, gân nổi lên như những con giun đất trông càng ghê rợn.

Bị cô siết chặt như vậy mà anh vẫn không xuất ra?!

Hoa Thư chịu đả kích nghiêm trọng, bò đến bên hông người đàn ông, nắm lấy gậy thịt chuẩn bị cắn một phát cho hả giận, nhưng cô cũng không tin thứ này dám cắn lại!

Không ngờ cô vừa mở miệng, một chất lỏng sền sệt chứa đầy nội tiết tố nam vọt vào miệng, mùi mặn nồng lập tức khuếch tán trong khoang miệng, Hoa Thư trở tay không kịp bị bắn lên đầy mặt.

“Hừ…” Người đàn ông phát ra một tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, giọng trầm khàn, gợi cảm, âm cuối kéo dài, giống như một giọng nói ma thuật, làm cho cả người Hoa Thư tê dại, suýt chút nữa là đạt cực khoái.

Dịch Triển Dương nhìn người phụ nữ trước mặt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, cơn tức giận ban đầu tiêu tan, đôi mắt dài hẹp khẽ cụp xuống, bộ dạng như người chiến thắng.

Cảm giác thành tựu không còn nữa, Hoa Thư cảm thấy muốn gϊếŧ trăm địch lại thua nghìn binh, nhưng cô không thể hủy hoại uy phong của mình được, tham vọng trong người dâng trào, cô cầm điện thoại di động bên cạnh lên, tiếp tục ghi lại dáng vẻ của người đàn ông sau khi xuất tinh dùng để làm công cụ uy hϊếp anh.

“Nếu cô dám làm lộ video này ra, tôi sẽ làm cho cả gia đình cô từ nhỏ đến lớn chết thảm mới hả dạ.” Người đàn ông im lặng cuối cùng cũng lên tiếng, lời nói đầy răn đe.

Hoa Thư chưa bao giờ nghĩ đến việc để lộ video này, nhưng bị anh làm cho sợ hãi, cảm thấy bối rối hoảng loạn.

“Xóa video đi, tôi sẽ coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.” Dịch Triển Dương lại ra điều kiện.

Xóa video sao, anh nằm mơ chắc!

Hoa Thư lè lưỡi leo xuống giường: “Tôi tin anh mới là lạ.”

“Vậy cô muốn thế nào?”

Cô vừa động đậy, tiểu huyệt bị cọ xát quá nhiều liền phát ra một trận đau đớn, Hoa Thư đau đến mức hai chân run rẩy, cô lảo đảo đi đến cuối giường, lấy thuốc chloroform trong túi ra, đổ lên khăn tay, chụp lên mũi và miệng người đàn ông: “Làm thứ đồ chơi của riêng tôi.”

Ngay khi vừa chụp lên, người đàn ông lập tức ngất đi, Hoa Thu lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt mình, mở còng sắt trên tay và chân anh, rồi nhanh chóng bỏ trốn khỏi hiện trường.

Ngày mai Thương Thành sẽ trở về, cô phải đợi tấm bùa hộ mệnh của mình quay trở lại với cô trước khi thực hiện kế hoạch tiếp theo.

Vừa bước ra khỏi cổng, cô nhận được tin nhắn từ Thương Thành, anh ấy nói mẹ Thương bị ngã, đang trên đường đến bệnh viện nên tạm thời không thể trở về được.

Chợt như có một tiếng xét đánh xẹt qua, cô lo lắng về vết thương của mẹ Thương, lại càng lo lắng Dịch Triển Dương sẽ trả thù. Thừa dịp người đàn ông vẫn còn hôn mê, Hoa Thư thu dọn hành lý, đưa Tiểu Pudding đến nơi chỗ của Lăng Thập Nhị tạm thời trốn tránh anh.

Lăng Thập Nhị sống một mình trong biệt thự tự xây ở quận phía đông, nhà ba tầng, mặt bằng nhỏ, mỗi tầng chỉ có hai ba phòng, vì thường xuyên đi công tác nên không nuôi thú cưng.

Cửa vừa mở ra, bánh pudding nhỏ hưng phấn chạy lên lầu hai, nhào lên người chủ nhà, liếʍ gặm.

“Chết mất thôi!” Lăng Thập Nhị hai tay ôm Pudding to lớn gấp đôi mình, hít sâu một hơi, mùi chó nồng nặc xông vào lỗ mũi: “Mày hôi quá, đã bao nhiêu ngày không tắm rồi?” “Một tháng, chờ anh nó về tắm cho nó.” Hoa Thư cười nói.

Lăng Thập Nhị ôm Tiểu Pudding liếc nhìn Hoa Thư: “Chị mày không đáng tin gì cả, ngày mai chị hai tắm cho cưng thơm tho sạch sẽ.”

Tiểu Pudding lập tức dùng đầu chó cọ thật mạnh vào người Lăng Thập Nhị, trực tiếp làm cho cô ấy ngã phịch xuống đất.

Một người một chó chơi đùa điên điên khùng khùng, Hoa Thư cảm thấy giữa hai chân vẫn còn nhớp nháp, vào phòng tắm tắm rửa một mình.

Phòng dành riêng cho khách ở phía tây của tầng 3. Căn phòng không lớn, cửa sổ phòng tắm chỉ hướng ra cánh đồng rộng mở, rất tự nhiên và trong lành.

Dòng nước nóng chảy lên cơ thể, cuốn trôi hết mọi mệt mỏi trong người.

Vết đau đỏ ở giữa chân nhắc nhở cô rằng cuối cùng cô đã cưỡng bức ngủ với con trai của cái người đã phá hoại hạnh phúc gia đình cô, làm ô uế anh, nhưng cô không cảm thấy hạnh phúc như mình tưởng tượng.

Cô lấy tay quệt đi vết máu gần miệng huyệt, ngoài cơn đau buốt ra, cô còn nhớ rõ cảm giác côn ŧᏂịŧ của người đàn ông cắm đầy tiểu huyệt của mình, rất to, rất lớn, cũng rất nóng... nóng đến mức làm cô sắp tan chảy, cũng có một cảm giác cực khoái, cảm giác sung sướиɠ không thể diễn tả được thành lời, thực sự rất sướиɠ…

Chỉ là dư vị, nhưng tiểu huyệt của cô lại có cảm giác, cô lại muốn bị anh lấp đầy, thô bạo thọc vào rút ra, không ngờ, với tính cách lạnh lùng như vậy, lúc làʍ t̠ìиɦ thật hung mãnh dữ dội, còn bộ mặt của anh lúc đó nữa, trên giường với xuống giường dường như là hai người khác nhau vậy, lúc anh ở phòng khách, lúc vào bếp, hay lúc ở trên giường, nếu mẹ anh không phải là người phụ nữ khốn kiếp đó, có lẽ cô đã chọn anh là một người bạn đời hoàn hảo.

Thật đáng tiếc…