Chương 29: Người khác

Chương 29. Người khác

Lúc Mạnh Tiềm Tinh và Tống Lưu ăn cơm, bên ngoài lại bắt đầu có tuyết rơi.

Cửa sổ phòng khách đều là cửa sổ sát đất, Tống Lưu sợ chút nữa đi tắm suối nước nóng, nên không dám ăn quá no, Mạnh Tiềm Tinh còn đang ăn, cô liền dựa vào chỗ tựa sô pha nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ.

Sắc trời đã tối, không có sao, chỉ có một nửa vầng trăng ở trên trời, bên ngoài không có một chút ánh sáng tự nhiên nào. Chỉ có ánh đèn đường và ánh sáng trong phòng hắt ra. Những nơi được ánh sáng chiếu vào, bông tuyết bay lả tả; những chỗ ánh sáng không chiếu tới đen nhánh một mảnh.

Sáng tối đan xen, sau khi so sánh, ánh mắt Tống Lưu tự nhiên bồi hồi.

Phòng của bọn họ ở lầu ba, đối diện cửa sổ là suối nước nóng bọn họ muốn đi, suối nước nóng trong nhà, cũng có suối nước nóng ngoài trời, chỉ có một tầng lầu, nhưng c diện tích rất lớn.

Lúc này Tống Lưu có thể nhìn thấy suối nước nóng trong nhà dành cho khách, một dãy có hơn mười phòng, đều sáng đèn, đa số đều có màn che lại.

Tống Lưu tay chống cằm, cố gắng duỗi đầu về phía trước, từ trái qua phải tới phòng thứ 3 —— đó là phòng mà bọn họ đặt trước.

Nhưng khoảng cách thật sự hơi xa, cô cố gắng như thế nào cũng chỉ thấy được một nửa suối nước nóng qua lớp cửa sổ, mấy đồ vật bên trong hoàn toàn nhìn không thấy.

Tống Lưu thu hồi ánh mắt, đang chuẩn bị nhìn tuyết một lát nữa, rồi lại không biết nhìn thấy thứ gì đó, lập tức ngơ ngốc tại chỗ.

Mạnh Tiềm Tinh vừa ăn xong, chuẩn bị đi cùng Tống Lưu tới vườn hoa dưới lầu cho dễ tiêu hóa, nhưng gọi Tống Lưu cũng không nghe thấy cô trả lời, liền đi tới quỳ một chân trên sô pha, cánh tay để lên vai Tống Lưu, nói, “Em làm gì vậy? Duỗi cổ dài như vậy làm gì, giống như con rùa đen à, nhìn tuyết mà nhìn ngốc luôn rồi hả?”

Tống Lưu quay đầu nhìn hắn, trên mặt mang theo biểu cảm một lời khó nói hết, hàm răng cắn môi.

“Làm sao vậy?” Mạnh Tiềm Tinh hỏi.

Tống Lưu lại di chuyển đầu qua, ý bảo hắn cùng nhau nhìn ra ngoài cửa sổ, “Phòng đó, có hai người đúng không?”

“Hai người có gì lạ đâu, chúng ta cũng là hai người mà?” Mạnh Tiềm Tinh vừa trả lời cô vừa nhìn, “Phòng nào? Sao anh không thấy.”

“Chính là cái phòng… cái phòng đó.” Tống Lưu lại gần sát hắn, còn vươn tay chỉ chỉ, nhưng Mạnh Tiềm Tinh nhìn không thấy, “A, không phải chúng ta ở phòng số 3 hả, chính là phòng sát vách chúng ta đó.”

Mạnh Tiềm Tinh nhìn qua đó, vốn tưởng rằng sẽ không có chuyện gì lớn, nhưng sau khi nhìn thấy thì không khỏi hoảng sợ.

Trong hồ suối nước nóng, một nam một nữ, mặt đối mặt ôm hôn nhau, nửa người trên lộ ra ngoài đều trần trụi.

Mạnh Tiềm Tinh lập tức không kịp phản ứng, Tống Lưu biết hắn đã nhìn thấy được cũng cảm thấy hơi xấu hổ, nhất thời hai người không ai nói chuyện.

Qua hai phút, hai người bọn họ vẫn đang sững sờ tại chỗ.

Cặp nam nữ trong hồ cũng không biết đã thay đổi tư thế khi nào, cô gái vịn vào vách tường bên cửa sổ, người đàn ông phủ lên lưng cô, nước trong hồ sôi trào, thân thể hai người càng lộ ra ngoài nhiều hơn, động tác cũng lộ liễu hơn.

Mạnh Tiềm Tinh và Tống Lưu hai người không hẹn mà cùng xoay người ngồi xuống, Mạnh Tiềm Tinh còn kéo rèm sau sô pha.

Tống Lưu lặng lẽ ngó Mạnh Tiềm Tinh một cái, “Bọn họ…, là đang làm cái kia hả?”

“Ưʍ. Chắc là vậy …” Mạnh Tiềm Tinh buồn bực trả lời, cánh tay còn đang khoác lên vai Tống Lưu, lúc này lại dùng sức một chút, kéo Tống Lưu lại gần hơn, đầu duỗi ra tựa vào hõm vai của Tống Lưu.

Tống Lưu mặc kệ động tác của hắn, trong đầu còn đang suy nghĩ chuyện “bên kia”, trong giọng nói của cô còn mang theo sự giật mình, lại có chút tò mò, “Bọn họ sao lại làm... làm chuyện đó trong hồ suối nước nóng chứ?”

Mạnh Tiềm Tinh không trả lời, đương nhiên hắn cũng mới biết được khi tắm suối nước nóng cũng có thể làm loại chuyện đó.

Lại im lặng một hồi, hai người cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Bọn họ đều lén lút ảo tưởng đối phương, cũng từ từ thăm dò đối phương theo trình tự, nhưng trên thực tế đối với chuyện “ân ái” này, vẫn còn đang trong trạng thái tò mò ngây thơ.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Tống Lưu đứng dậy kéo rèm nhìn ra bên ngoài, trong phòng đó đã không còn ai, cô nhẹ nhàng thở ra, mở miệng nói, “Chúng ta qua đi, không đi tắm, em lại muốn ăn gì đó rồi.”

Mạnh Tiềm Tinh gật đầu, hai người tự mình trở về phòng thay quần áo.