Chương 17: Cao trào

Chương 17. Cao trào

Mạnh Tiềm Tinh không biết miêu tả đây là cảm giác gì, sau này nhớ lại, cảm thấy giống như hắn đã rơi vào vực sâu vạn trượng, hay là một cái ao lầy lội bùn đất.

Bởi vì lúc đó, hắn không biết mình là ai, giống như mình là một con rối gỗ không có cảm giác, mọi việc đều dựa theo bản năng.

Tống Lưu bị hắn hôn đến mức toàn thân không còn một hơi thở, tất cả cảm giác đều tập trung ở môi răng. Cần cổ, trên lưng, tiết ra một lớp mồ hôi thơm mỏng manh, cả người dính nhớp.

Cô mặc một cái quần đùi ngắn làm hai đùi cọ xát nhau, dây dưa va chạm với chân của Mạnh Tiềm Tinh. Bốn chân đυ.ng vào nhau, quần jean thô ráp của Mạnh Tiềm Tinh cố ý vô tình cọ xát thịt non bên trong đùi của cô, thường xuyên qua lại, làm cô cảm thấy đùi hơi run rẩy, bụng nhỏ co rút, kɧoáı ©ảʍ kỳ diệu quét qua toàn thân, hạ thân hình như có một dòng nhiệt nóng trào ra.

Cô cái hiểu cái không, thân mình càng mềm hơn.

Mạnh Tiềm Tinh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy Tống Lưu càng mẫn cảm hơn.

Hắn vốn đang xoa ngực của Tống Lưu, vô tình lấy ngón tay thô ráp ma sát đầu nhũ. Da thịt của Tống Lưu thật sự rất non mềm, hắn chỉ mới sờ một cái còn chưa dùng sức, Tống Lưu đã rầm rì kêu nhỏ, hắn sợ làm đau cô, đành phải chuyên chú sờ hai quả đào mềm mại của Tống Lưu.

Hương vị đó, hắn chỉ dám sờ mấy cái rồi ngừng lại, vô tình cọ cọ một ít, cảm nhận không được nhiều lắm, đáy lòng hết sức bất mãn, nhưng lại đau lòng cho cô gái nhỏ mềm mại trong ngực, bất đắc dĩ phải thỏa hiệp.

Đây là lần đầu tiên Mạnh Tiềm Tinh sờ ngực Tống Lưu. Những lần trước cách mấy lớp quần áo, ngực Tống Lưu cũng mềm mại như vậy, dán vào ngực hắn một lát, đã nhanh chóng rời đi. Bởi vậy tuy hắn có thể nhìn thấy dáng vẻ chỗ đó của Tống Lưu từ bên ngoài, nhưng lại giống như gãi không đúng chỗ ngứa, không giải tỏa được khát vọng trong lòng.

Hắn là một thằng nhóc chưa lớn, rốt cuộc lần này cũng có cơ hội, nên rất kích động, giống như tín đồ đi hành hương mỗi năm một lần, thành kính mà lại nôn nóng sờ soạng.

Giống như hai quả đào mềm mại, đây là cảm nhận đầu tiên của hắn.

Giống như hai quả đào mềm mại, non mềm, ngón tay bóp một cái, liền có một cái hố nhỏ mềm nhũn. Phủ toàn bộ bàn tay lên, nhũ thịt liền tràn ra theo khe hở giữa mấy ngón tay.

Nếu như cắn nó, nhất định tươi mới nhiều nước.

Nhưng hắn chỉ dám nghĩ một chút mà thôi.

Hắn thật sự rất muốn dùng sức bóp mạnh, giống như dùng lực bóp vỡ bong bóng, thử cảm nhận hai quả đào mềm có co dãn khi hắn dùng tay vuốt ve hay không.

Nhưng không biết vì sao, Tống Lưu lại rất mẫn cảm, hắn không hề dùng sức, cô đã nũng nịu kêu lên. Hắn thực sự rất thích sự mẫn cảm của cô, nhưng lúc này lại rất hận sự mẫn cảm của cô.

Mạnh Tiềm Tinh nhíu chặt mày, trong đầu lại đang đánh cờ, các loại suy nghĩ thay đổi liên tục.

Tống Lưu vừa mới trải qua cao trào, đang còn mơ hồ, liền nghe thấy Mạnh Tiềm Tinh hỏi cô, “Anh có thể liếʍ một cái hay không?”

Cô không có phản ứng lại, cảm nhận được lực độ ở đầu ngón tay của Mạnh Tiềm Tinh, nhanh chóng tỉnh táo lại, “Không được!”

“Vừa nãy anh đã liếʍ… còn cắn em nữa!”

“Em nói không được chính là không được!”

Đúng là Tống Lưu cảm thấy ngượng, Mạnh Tiềm Tinh chưa làm gì, cô đã tiết một lần, đương nhiên không có khả năng đồng ý hắn.

Nhưng Mạnh Tiềm Tinh thật sự khát vọng cô, động tác tay không ngừng, còn không biết xấu hổ mà dùng mặt cọ loạn trên ngực cô, ngẫu nhiên mái tóc ngắn của hắn xuyên qua áo thun mỏng manh quét qua đầṳ ѵú của Tống Lưu.

Cô nhẹ giọng kêu một chút, vừa bực vừa sợ, vội vàng dùng tay ấn đầu của Mạnh Tiềm Tinh, hai má đỏ ửng, “Anh đừng cọ nữa… nhột quá … Phía dưới… Phía dưới vừa mới chảy nước nữa…”

Mạnh Tiềm Tinh nghe thấy những gì cô nói, trong lòng vừa mừng vừa sợ, một cảm giác thỏa mãn không biết từ nơi nào dâng lên, hắn triền miên hôn lên môi Tống Lưu, dùng hành động trấn an cô, lại không chịu im miệng, “Sao em lại mẫn cảm như vậy… Anh còn chưa làm gì hết?”

“Anh còn chưa làm gì? Cái gì anh cũng làm rồi... anh còn muốn làm gì nữa?” Tống Lưu chán nản, chỉ cảm thấy hắn được tiện nghi còn khoe mẽ.

Mạnh Tiềm Tinh khẽ cười một tiếng, để Tống Lưu lật người lại, eo đè lên, hạ thân gắt gao dính chặt vào người Tống Lưu, hắn lại nghiêng người ôm cô từ phía sau làm nũng, chóp mũi kề sát lỗ tai của Tống Lưu, tóc mai quấn quít nhau, hơi thở ấm nóng tất cả đều phun lên sau tai cô.

Hai tay đều từ phía dưới áo thun duỗi vào, một tay sờ lên ngực cô, một tay vuốt ve bụng nhỏ của cô. Hai chân cũng không an phận, gắt gao kẹp chặt Tống Lưu, vật nóng bỏng giữa hai chân cứng thẳng đè giữa lên mông của Tống Lưu, hắn còn dùng sức cọ xát lung tung.

“Anh không muốn làm gì cả… Em muốn anh làm gì... em giúp anh đi, anh thật sự rất khó chịu… Ưm… Bảo bối, cứu cứu anh đi… được không…”

Hắn vốn đang tỉnh táo chiếm quyền chủ động, sau đó lại bị du͙© vọиɠ thân thể kí©h thí©ɧ mà nói bậy nói bạ, chính mình cũng không biết mình đang nói cái gì.

Mặt mày Tống Lưu đỏ bừng, hốc mắt bởi vì phản ứng sinh lý mà hơi đỏ, “… Ưm… Không muốn, không muốn…”

Mạnh Tiềm Tinh còn lại một chút lý trí, không dám làm gì khác, chỉ đem côn ŧᏂịŧ cứng rắn cách hai cái quần cọ vào kẽ mông của Tống Lưu, từ từ đâm tới.

Qua mấy phút, hoặc là hơn mười phút, hắn dùng sức ôm chặt Tống Lưu, mấy động tác cuối cùng, hạ thân ngừng lại, thỏa mãn thở dài ở bên tai Tống Lưu, giống như con mèo lớn lười biếng, chặt chẽ dính vào người Tống Lưu.

Tống Lưu cũng lật người lại, vẻ mặt thoả mãn nằm trong lòng hắn.

Bọn họ đều cảm thấy có một số việc hình như chỉ mới bắt đầu.