Chương 26. Suối nước nóng tình cảm mãnh liệt

Động tác trên tay Ma Tôn không ngừng, thậm chí còn thay đổi góc độ chà đạp đầṳ ѵú còn lại, mỉm cười nói: “Chỉ có đau thôi à, mỗi lần chơi như vậy ngươi đều sướиɠ đến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy khắp nơi mà, tuy rằng lần này không nhìn thấy ngươi chảy nước nhưng ta biết ngươi khẳng định ướt đúng không”

“Ha ~ câm, câm miệng…” Nghe lời hắn nói, Vân Thanh Lam không còn chỗ trốn, bởi vì đối phương nói không hề sai, bị chạm vào như thế phía dưới y liền ướt, còn ngứa ngáy khó chịu.

Thấy mỹ nhân đỏ mặt mạnh miệng, Ma Tôn càng hưng phấn. Hắn dùng một tay đem người nâng lên, để mông y trần trụi ngồi trên bờ suối nước nóng, chỉ để lại đôi chân thon dài chìm trong nước.

Sau khi để Vân Thanh Lam ngồi trên bờ, Ma Tôn mãnh liệt tách hai chân y ra, chôn người vào giữa hai chân mỹ nhân, trầm giọng ra lệnh nói: “ Dâʍ đãиɠ, ôm ta”

Dứt lời hắn giơ tay ôm lấy phần lưng trơn bóng của Vân Thanh Lam, bá đạo đem y hướng về phía hắn, sau đó trực tiếp ngậm lấy đầṳ ѵú đã bị chơi lớn, thô bạo vừa liếʍ vừa cắn, đem đầu kia vυ" hút đến “Tấm tắc” tiếng vang, thậm chí còn có ý xấu mà dùng răng hướng vào thịt non chỗ khe vυ" cọ cọ, chọc cho mỹ nhân rêи ɾỉ không ngừng.

“ Ha~ Tiểu Cửu… Nhẹ chút… ừm ~ ngứa quá… liếʍ đến khe vυ" rồi… a ~ đừng cắn đừng cắn… hức… Đau ~” trước ngực bị hắn làm cho vừa đau vừa sướиɠ, hơn nữa thịt non trong khe vυ" cũng bị đυ.ng tới cảm giác ngứa ngáy, y muốn được liếʍ lần nữa…

Tìиɧ ɖu͙© của Vân Thanh Lam từ từ bị gợi lên, y không tự giác mà ôm lấy cổ kẻ đang bừa bãi tàn sát ngực của bản thân, hơn nữa chỗ bờ này duy trì được độ cao thích hợp, Vân Thanh Lam ngồi ở trên, ngực vừa vặn liền kề bên môi Ma Tôn, tựa như suối nước nóng này là vì trận kí©ɧ ŧìиɧ này mà thiết kế.

Hiện giờ trong sương mù mờ mịt, hai thân ảnh dung hợp đan xen, nhìn xa hơn nữa cũng chỉ có thể trông thấy hình ảnh giao hoà của bọn họ, nhưng đôi lúc lại có thể nghe tiếng rêи ɾỉ như có như không càng khiến không khí nơi đây tăng thêm phần ái muội.

Thật lâu sau, Ma Tôn đem đầṳ ѵú mỹ nhân đều chơi lớn, hút đến sưng đỏ mới chịu dừng lại, nhìn vào kiệt tác của mình, hắn mười phần vừa lòng, gương mặt tuấn mỹ mang theo ý cười, ngẩng đầu nhìn về phía mỹ nhân hỏi: “ Tiểu dâʍ đãиɠ, được hút đầṳ ѵú như vậy có phải sướиɠ lắm không, chảy nhiều nước như vậy, cái huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ của ngươi có ngứa không ”

Quả nhiên, ở dưới mông mỹ nhân, đã xuất hiện một bãi vết nước. Vân Thanh Lam bị hút đầṳ ѵú đến chảy đầy cả nước như vậy thật sự thẹn thùng, y làm sao muốn thừa nhận, chỉ đỏ mặt mạnh miệng phản bác nói: “Ta không có… Không phải ta mà… Là nước ôn tuyền bắn lên…”

“Còn muốn gạt ta, ngửi thử đi, tất cả đều là hương vị dâʍ đãиɠ của ngươi, nước ôn tuyền cũng sẽ không có mùi vị như thế đâu” vừa nói Ma Tôn vừa dùng hai đầu ngón tay bôi lấy ít nước dinh dính kia, sau đó mang theo ý cười xấu xa cố ý vẽ lên đôi môi hoạt sắc xinh đẹp của y.

“Ngươi, ngươi làm gì… làm sao có thể… Cái kia…” Vân Thanh Lam bị hành động hạ lưu dâʍ đãиɠ của hắn làm cho nói năng lộn xộn, gương mặt trắng nõn cũng ửng đỏ như máu, làm sao mà được chứ… Sao có thể đem nước ở đó bôi lên miệng chứ.

“Ngươi không phải nói đây là nước ôn tuyền sao, ăn một chút thì có sao, tới đây, mở miệng ” dứt lời Ma Tôn lại dính dính vết nước, một tay ghì chặt chiếc cằm trắng nõn của y, hắn muốn tự mình đút vào miệng mỹ nhân.

“a ~ không, không cần… Buông ra buông ra… Không thể ăn… Là, là nước ta chảy ra. Không thể ăn…” Tới rồi tình trạng này, Vân Thanh Lam cuối cùng bất chấp mặt mũi, giãy giụa thừa nhận là nước của mình, dù sao y cũng thật sự không thể ăn dâʍ ŧᏂủy̠ của mình tự chảy ra được.

Thấy mỹ nhân xấu hổ và giận dữ muốn chết lại không thể làm gì, Ma Tôn tâm tình cực tốt mà buông tay, cười khẽ sủng nịch nói: “Như vậy mới đúng, bị phu quân của mình chơi đến ướt đẫm thì có gì ngượng ngùng, chỉ vậy cũng phải nói dối, thật là không ngoan”

Nghe Ma Tôn trêu đùa, Vân Thanh Lam xấu hổ đến mức muốn chạy đi, nhưng đương nhiên y không dám, lại thấy Ma Tôn mở miệng còn tưởng hắn muốn nói cái gì nữa, y sợ đối phương lại tiếp tục nói những ngôn từ làm người ta thấy thẹn đó liền cúi đầu, dùng đôi môi kiều diễm dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ chặn ngay miệng Ma Tôn.

Bị tập kích bất ngờ, Ma Tôn được hôn đến sửng sốt, hắn chỉ cảm thấy Thanh Lam hôm nay quá nhiệt tình, nhiệt tình giống như bọn họ thật sự là hai người lưỡng tình tương duyệt.

Dù sao sắc đẹp trước mắt, Ma Tôn cũng không rảnh suy nghĩ nhiều, hắn nhìn nhan sắc tuyệt mỹ gần trong gang tấc, nhìn thấy đôi mắt y chậm rãi khép lại, nhìn tới hàng mi dài rung động, tất cả đều làm phía dưới hắn cương đến phát đau.

Thế là hắn không hề do dự, trực tiếp đảo khách thành chủ, một tay ôm lấy eo thon của mỹ nhân, một tay đỡ lấy gáy của y, cường thế gia tăng nụ hôn, còn bá đạo cạy ra khớp hàm của y câu lấy cái lưỡi trơn mềm mãnh liệt mυ"ŧ vào.

“ ưm…” Vân Thanh Lam cảm nhận được đầu lưỡi của y bị câu lấy trong miệng đối phương, còn vừa liếʍ vừa hút, y khó nhịn nhíu mày rêи ɾỉ, cảm giác này thật sự kỳ lạ lại cũng thật thoải mái.

Nhưng Ma Tôn thế nào sẽ chỉ thỏa mãn với một cái hôn môi, cho nên trong lúc cùng mỹ nhân hôn sâu, hắn đồng thời cũng đem bàn tay thò vào giữa hai chân y, ngón trỏ cùng ngón giữa trực tiếp cắm vào tiểu huyệt lầy lội, ngón cái lại đè trên âm đế nhạy cảm hung hăng cọ xát.

“ ưm ưm!! A ~ …!!!” Ma Tôn đột nhiên cắm vào tiểu huyệt còn đè lên âm đế, mỹ nhân vốn dĩ đang nhắm mắt trầm mê trong dư vị của nụ hôn thân thể lập tức liền căng thẳng, đôi mắt cũng mở to, còn vội vàng dùng tay chụp lên bả vai rắn chắc của Ma Tôn, ý bảo hắn buông ra.

Thấy mỹ nhân kêu đến lợi hại, Ma Tôn tốt bụng thả lỏng cái lưỡi đinh hương trơn mềm kia, đáy mắt sâu thẳm đong đầy ý cười ấm áp. Một bên chơi tiểu huyệt cùng âm đế, một bên mở miệng trêu đùa nói: “Tiên quân, ngươi sao lại mẫn cảm thành như vậy, mới sờ đã rên không chịu nổi, dâʍ đãиɠ muốn chết”

“ ưm ~ không, không có… Không có da^ʍ… a ~ không cần… Đừng đυ.ng âm đế… Ta chịu không nổi bị chơi nơi đó… A ~ thật sự chịu không nổi… Không cần xoa… hức… Không được…”

Địa phương yếu hiểm bị người khác tùy ý thưởng thức, mỹ nhân nghẹn khuất, da^ʍ đế y mẫn cảm, vừa chạm vào lại bị hắn thô lỗ xoa nắn thì bảo y làm sao chịu được, thanh âm rêи ɾỉ cũng có chút run rẩy.

Nhưng Ma Tôn thật sự thích chơi y đến khóc, không chỉ không buông tay, càng càn rỡ đẩy y nửa nằm xuống bên hồ nước nóng, hai chân y bị mạnh mẽ tách ra ấn thành hình chữ M, áp tới trước ngực. Tư thế này khiến cho nhục thịt trong tiểu huyệt đang chảy nước của mỹ nhân hoàn toàn bại lộ.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì… Không cần như vậy…” Nằm trên bờ, mỹ nhân vô lực hỏi, trong ánh mắt tràn đầy khó hiểu cùng ủy khuất, bị bắt bày ra tư thế dâʍ đãиɠ này làm y cảm giác rất khó tiếp thu.

“Làm gì, đương nhiên là làm ngươi, không phải không cho ta xoa âm đế của ngươi hay sao, ta đây liền đổi cách khác. Ta cũng không tin, âm đế dâʍ đãиɠ của ngươi ta cũng đã đánh, hôm nay lại không chạm được…”

Dứt lời Ma Tôn dùng tay tách ra hai mảnh âm môi mập mạp, sau đó đối với nhuỵ đậu đỏ ửng kia trực tiếp liếʍ lên.

“A a a ~ không muốn không muốn… Không thể liếʍ… ưm… Không cần liếʍ âm đế… Cầu ngươi phu quân… ha ~ không thể… Chịu không nổi…”

Mỹ nhân run rẩy mông rêи ɾỉ xin tha, tròng mắt thanh triệt dần dần ập lên hơi nước, y cảm nhận rõ ràng đầu lưỡi thô lệ, phần mặt lưỡi hung hăng đè ép qua âm đế, mỗi lần bị liếʍ cơ thể y liền run rẩy. Sướиɠ quá, sướиɠ đến mức y chịu không nổi.

Nghe tiếng mỹ nhân đáng thương cầu xin, Ma Tôn cũng không dao động, thậm chí còn ác liệt mà dùng môi ngậm lấy viên âm đế sưng to tàn nhẫn nghiến, sau đó đột nhiên hút một cái, làm mỹ nhân trực tiếp đạt tới cao trào.

“A !!! Không cần ~ phu quân không cần… ra rồi… hu hu hu… Chịu không nổi…”

Mỹ nhân khóc nức nở ngâm cao âm thanh mà phun nước, tiểu huyệt phấn nộn từng chút từng chút phun thẳng nước ra bên ngoài, âm đế y thật sự rất mẫn cảm, chỉ tùy tiện chơi đã nhịn không nổi cao trào.