Chương 107

Cô vẫn cho là, mối tình đầu của cô xem như đã kết thúc từ lâu, mà cô sẽ không bao giờ biết rõ sự thật.

Cô không ngờ tới, sau này sẽ có một ngày cô nghe Chu Hiểu Phong nói về chuyện năm ấy. Đến lúc đó, cô mới hiểu được, có một số sự thật không biết thì tốt hơn. Cuộc đời bể dâu******(câu gốc là Thương hải tang điền), chuyện đã qua đều không thể thay đổi. Dù có biết cũng chỉ có thể thở dài mà thôi.

****** Thương hải tang điền nghĩa là những biến động đổi thay trong vũ trụ, trong đời sống con người. Trong Thần tiên truyện có viết: tam thập niên vi nhất, thương hải biến vi tang điền nghĩa là cứ ba mươi năm một lần vũ trụ lại chuyển hóa, biển cả hóa thành nương dâu, nương dâu hóa thành biển cả. Chu kỳ 30 năm một lần. biển cả còn biến thành ruộng đất huống chi con người chỉ là hạt bụi trong vũ trụ của tạo hóa, thì sự chuyển dịch từ cõi này qua cõi khác, vận này qua vận kia là chuyện bình thường, sông có khúc, người có lúc.

Tất cả mọi người đều nói, mối tình đầu là đẹp nhất, là mối tình khó quên nhất! Hinh Vũ đồng ý. Nhưng, cô chỉ lưu luyến tình cảm ngây ngô mơ hồ, khoảng thời gian chân thành đơn thuần. Chứ không phải là người nào đó.

Mối tình đầu đau buồn của cô, không làm tổn thương lòng tự trọng, tự tin, nhưng lại làm tổn thương không ít đến lòng tin của cô về tình yêu. Cô không rõ, vì sao lòng người lại thay đổi, mà còn thay đổi nhanh như vậy? Nhìn bố, anh cả, anh hai, cô biết rõ, không phải người đàn ông nào cũng đều thay lòng đổi dạ. Nhưng mà, làm sao cô phân biệt được đây? Làm sao biết người nào không thay lòng đổi dạ?

Khi đó Hinh Vũ còn chưa hiểu sâu ý nghĩa của việc này. Rất nhiều năm về sau cô mới hiểu được mối tình đầu ảnh hưởng tới cuộc đời của cô.

Thật ra, hầu hết mối tình đầu đều ảnh hưởng đến cuộc đời của mỗi người. Chẳng qua là, rất nhiều người chưa nhận ra điều đó…

Thu Hồng rất muốn mời Mạnh Phi đi ăn.

Không nói những việc khác, Mạnh Phi giúp cô ta tìm một công việc tốt. Lại giúp cô ta giải quyết chuyện giáo sư Vương, để cô ta có một khoản tiền rất lớn. Thu Hồng nghĩ rằng phải mời anh ăn một bữa cơm, để bày tỏ lòng biết ơn. Đồng thời, cũng muốn có thời gian riêng với anh. Vì cô ta nhận ra, cô ta bắt đầu nhớ anh mỗi ngày. Muốn gặp anh, muốn nghe anh nói.

Nhưng, mời mấy lần, đều bị từ chối. Mạnh Phi nói rất khéo, cũng rất kiên quyết.

Biết anh thích yên tĩnh một mình, Thu Hồng liền không cố ép nữa. Một mình đi đến cửa hàng ở Dụ Gia Sơn, mua hai cái bình gốm. Rồi đi đến chợ phía đông, mua củ cải trắng, bắp cải, rau cần, tỏi non, và rượu đế, muối, dấm, gừng, ớt và đường phèn. Ở trong phòng ngủ một lòng một dạ làm món dưa chua Tứ Xuyên.

Hinh Vũ bây giờ mới biết, dưa chua nhìn như đơn giản nhưng làm không đơn giản chút nào. Bên trong bình được rửa cực kỳ sạch sẽ, không chút mùi hôi. Hơn nữa phải lau khô hoàn toàn, không để lại một giọt nước lã. Củ cải trắng và bắp cải không chỉ phải rửa sạch cắt đẹp, mà còn phải phơi khô.

Việc này, làm ở nhà có lẽ không khó, nhưng làm trong phòng ngủ thì không dễ dàng. Thu Hồng mượn dao mượn thớt gỗ, rửa củ cải trắng và cắt, rửa bắp cải rồi cắt. Sau đó trên bàn sách lót giấy trắng, để củ cải trắng và bắp cải lên, một lát sau lại đảo qua đảo lại, để chúng tự khô.

Ngày đó khi cho thức ăn vào bình, Hinh Vũ để ý đến một chuyện rất lạ. Thời gian qua Thu Hồng luôn ăn mặc tiết kiệm lại có thể mua vài bình nước suối tốt nhất. Đem một bình đổ vào trong bình gốm. Còn bình khác thì đổ nước sôi để nguội vào. Cùng lúc thả củ cải trắng bắp cải vào, các miếng được cắt vuông vức thả vào một bình, các miếng bị góc cạnh thì thả vào một bình khác.

Chắc đây là cô ấy làm thí nghiệm, Hinh Vũ nghĩ. Nhưng mà, cô và Thu Hồng không thân thiết nhau từ trước, bây giờ lại càng khách sáo. Chuyện gì cô cũng không hỏi.

Vài ngày sau đấy, Thu Hồng cẩn thận nếm thử, rồi thêm mắm thêm muối.

Một tuần sau, dưa chua đã ăn được. Thu Hồng lấy ra mấy miếng, mời các bạn cùng phòng ăn trước. Mọi người khen ngợi không dứt.

Sau đó, chính cô ta ăn thử một miếng, không hài lòng.

Vì vậy, tất cả đều bắt đầu lại. Lại làm hơn một tuần. Ngâm thêm một lần nữa, lần này bỏ bớt đi một cái bình. Hinh Vũ cũng không để ý.

Gần đây cô vẫn đang suy nghĩ, lúc nào nên nói với Nhược Thanh cô thích Mạnh Phi. Nhược Thanh là bạn thân của cô. Cô cảm thấy mối quan hệ bây giờ của cô và Mạnh Phi, có thể nói với Nhược Thanh. Có điều, cẩn thận suy nghĩ một chút, cần phải nói cho Thượng Đông trước. Đúng, chờ nói cho Thượng Đông, rồi mới nói với Nhược Thanh.

Tối thứ hai, trên đường đi học, đột nhiên Nhược Thanh thần thần bí bí nói cho Hinh Vũ, “Mối quan hệ của Mạnh Phi và Thu Hồng có vẻ tốt hơn.”