Chương 5: Đầu Thai 5

Trương Khấu Khấu nhanh chóng quay lại phòng thay đồ, thay bộ đồng phục trên người ra. Sau khi hoàn tất thủ tục và bàn giao công việc với bộ phận nhân sự liền chạy lấy người, không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa. Thời điểm bước ra bên ngoài cánh cửa xoay ở đại sảnh tầng một mới nhận ra tuyết lất phất rơi, trên mặt đất đã phủ một lớp tuyết mỏng.

Thành phố Vụ Kinh ít khi có tuyết rơi.

Gần đến tết, khách sạn treo những dải đèn lấp lánh và những chiếc đèn l*иg nhỏ trên cây xanh hai bên đường, biến khung cảnh trở nên rực rỡ sắc màu.

Trên bãi cỏ được đặt những món đồ trang trí cao lớn, xinh đẹp rực rỡ và mang đậm hương vị năm mới. Tất cả vẻ đẹp tinh xảo trông càng thêm mông lung huyền ảo trên nền tuyết.

Xung quanh có không ít người hào hứng chụp ảnh. Bất quá, Trương Khấu Khấu - người vừa mất việc rõ ràng không có ý định thưởng tuyết.

Cô phải về nhà càng sớm càng tốt, gần khách sạn không có tàu điện ngầm, nếu có thì giờ này cũng đã ngừng hoạt động, cô chỉ có thể bắt chuyến xe buýt đêm quay về căn phòng trọ. Mặc dù trên đường đi phải đổi tuyến khá phiền phức, nhưng đây là cách tiết kiệm nhất.

Những cơn gió đông lạnh thấu xương xào xạc thổi vào mặt cô, vừa đau vừa nhức. Cô rùng mình, kéo chiếc mũ áo khoác lông vũ rẻ tiền lên, đồng thời rụt nửa khuôn mặt vào trong khăn quàng cổ.

Hai quỷ sai đi theo phía sau Trương Khấu Khấu một đường từ khách sạn đến trạm xe buýt, tò mò quan sát cô.

Cô là hành khách duy nhất ở trạm xe buýt vào đêm đông tĩnh lặng.

Xe buýt đêm không giống với những chuyến xe buýt ban ngày, ban đêm thời gian giữa mỗi chuyến xe sẽ dài hơn, bởi vì điện thoại di động sắp hết pin nên Trương Khấu Khấu chỉ ngồi đó, không dám nghe nhạc.

Khi chờ đợi đến nhàm chán bèn ngây ngốc ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm. Một lúc sau lại thôi không nhìn nữa mà lặng lẽ đưa tay ra hứng những bông tuyết nhỏ xoay tròn trong không trung. Những bông tuyết nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay cô hóa thành dòng nước mát.

Bụng cồn cào kêu lên, Trương Khấu Khấu bèn mở ba lô, lấy ra chiếc bánh do chính tay cô làm, cắn xuống một miếng, bột vừa lạnh lại vừa cứng, hương vị không ngon lắm.

Hai quỷ sai đứng cách đó không xa, nữ quỷ nhìn dáng vẻ lẻ loi nghèo túng của cô không nhịn được tặc lưỡi: “Xem ra làm thần tiên cũng không phải chuyện gì tốt, cũng phải lịch kiếp chịu khổ.”

Nam quỷ sai gật đầu: “Bất quá ta nghe nói sau khi Trương Khấu Khấu bị biếm xuống hạ giới, hình như vị kia ở Cửu Trọng Thiên cũng đã lập tức đi theo cô ấy.”

“Chuyện này ta biết!” Đôi mắt nữ quỷ sáng lên, giọng nói có chút hưng phấn: “Ngươi đang nói đến Tam thái tử điện hạ của Thiên giới, cũng là Táo thần đương nhiệm - Kỳ Dận đúng không?”

“Chính là anh ta.”

“Ý của ngươi là vị kia làm vậy đều là vì Trương Khấu Khấu? Chẳng phải cô ấy chỉ là một tiểu tiên thôi sao? Làm thế nào lại có quan hệ với Tam thái tử điện hạ?”

Nam quỷ sai quên mất phụ nữ trời sinh đều thích buôn chuyện, nhất thời hối hận vì đã lanh mồm lanh miệng tiết lộ quá nhiều.

Hắn hóa thành khói bay đi: “Ta không có nói như vậy a. Đi thôi, Âm Soái Vô Thường triệu hoán.”

Nữ quỷ đuổi theo, nói: “Này, ngươi mới nói được một nửa thôi!”