Chương 1.3: Đại hôn động trời (3)

Trong mắt tân nương rõ ràng vẫn đang tức giận, duỗi tay nhẹ nhàng xoa vết thương còn chưa khép miệng trên trán. Ta sẽ cho các ngươi biết, xem thường một kẻ ngốc cái giá phải trả là máu! Ta sẽ để cho các người từ từ chờ! Ta sẽ thay chủ nhân của thân thể này đáp lễ thật tốt. Dưới khăn voan đỏ, một mặt cười thị huyết lãnh khốc, hai mắt băng thanh đều lạnh nhạt lại mỹ diễm lóa mắt. Nếu như không có vết bớt màu đỏ thì chắc chắn nàng sẽ là một nữ tử khuynh quốc khuynh thành.

"Người đâu, tới đây đốt đèn lên!" Thạch thừa tướng hô to.

Bỗng nhiên mây đen biến mất trong nháy mắt, dương quang chói mắt khiến mọi người không thể mở mắt ra nhìn mọi sự.

"Thật kỳ lạ, đây là kiểu thời tiết gì vậy, mây đâu rồi?"

"Đúng vậy, thật kỳ lạ, đây là chuyện gì?"

"Đúng là bị quỷ ám rồi."

Đại gia vội vàng nhìn không trung xanh thẳm, sạch sẽ như vậy, một áng mây cũng không có.

"A... Cha, tay của con." Thạch Hương Liên không khóc nói.

"Đã xảy ra chuyện gì Hương Liên?" Thạch thừa tướng lập tức xoay người nhìn thiếu nữ trên mặt đất. Tay nàng bị người vặn gãy, là ai đã làm? Hắn bây giờ không có thời gian truy cứu, hô lớn "Còn thất thần làm cái gì? Còn không đưa nhị tiểu thư trở về phòng."

Một người phụ nữ mặc vàng đeo bạc mắt đẫm lệ lập tức cúi xuống bế thân hình của thiếu nữ lên, khóc lớn: "Hương Liên, đừng sợ, có nương đây."

Thạch U Mộng vẫn đứng ở cửa như cũ, tư thái ưu nhã hợp lòng người. Nàng đã nhanh chóng hiểu rõ hết thảy, vừa rồi trong bóng tối, trong đầu nàng ký ức của hai kiếp xoay vòng vòng. Nàng thực may mắn, võ công ninja của kiếp trước cũng theo nàng đến thế giới này. Nàng là sát thủ bóng đêm cũng là lính đánh thuê đặc chủng.

"Tân nương lên kiệu hoa." Hồng nương thấy mọi người đã không còn kinh hoảng cũng đã chỉnh đốn xong, bà ta cũng không dám chậm trễ.

Thạch U Mộng không nói gì, bị Hồng nương nắm tay đưa lên kiệu hoa.

Thạch Hương Liên khóc lớn, nàng thích nam tử kia, mặc kệ hắn tàn phế, bị hủy dung, nàng vẫn thích nam tử đó. Hắn đã từng hoàn mỹ như vậy, hấp dẫn như vậy nhưng lại vì cái gì cố tình lấy kẻ ngốc này? Vì sao kẻ ngốc này cướp đi tất cả của nàng, vị trí đích nữ và cả nam tử kia. Nàng muốn gϊếŧ nàng ta lại không nghĩ rằng mệnh nàng ta lại lớn như thế, nàng sẽ không bỏ qua. Một bàn tay nắm chặt cánh tay bị chặt đứt kia, ánh mắt âm ngoan ác độc nhìn chằm chằm kiệu hoa, khóc càng thê lương. Nàng hận nàng ta!