Quyển 1: Thuốc dẫn - Chương 14:

??? Nguyễn Diệc Vi vẻ mặt khó hiểu...Cái ngữ khí với vẻ mặt này, nàng cảm thấy Nhϊếp Dật Phong rất giống với nữ chính trong tiểu thuyết máu chó nàng từng đọc, dù có chết cũng không chịu lựa chọn? Ngươi nói như vậy thì ta biết trả lời thế nào?

"Nếu ta không quên được thì sao?" Nguyễn Diệc Vi cảm thấy càng ngày càng sai, sự tình phát triển đến mức vượt qua sự tưởng tượng của nàng, nhưng nói dối cũng đã nói, nàng chỉ có thể căng da đầu tiếp tục chống đỡ.

Sắc mặt hắn thay đổi, ánh mắt trở nên thâm trầm, hắn nhìn nàng thật sâu, dùng ngữ khí không thể cự tuyệt nói: "Ta sẽ khiến nàng quên đi hắn." Nói xong, hắn cúi người, nhanh chóng đặt nàng lên bệ nước ở giữa bồn tắm.

Bệ nước chỉ đủ cho một người nằm, có thể ngâm cả người trong nước mà không ảnh hưởng đến hô hấp.

Nàng bị ép nằm xuống bệ nước kia, hắn cúi người xuống đè trên người nàng.

"Không muốn!" Nàng giãy giụa với đôi mắt chứa đầy hoảng hốt.

Nhưng lại không có tác dụng gì, đôi tay bị hắn ấn lêи đỉиɦ đầu không thể nhúc nhích, mặc nàng la hét phản kháng, hắn trực tiếp đưa tay cắm vào giữa khe hở giữa hai chân của nàng, thoải mái tách hai chân nàng ra, sau đó dùng chân trụ lại chân của Nguyễn Diệc Vi khiến hai chân của nàng rang rộng sang hai bên không thể khép lại.

"Không! Buông ta ra! Đồ khốn! Biếи ŧɦái! Cường bạo nữ tử thì có bản lĩnh gì chứ! Ngươi buông ta ra!"

Tiếng hét phẫn nộ và nỗi sợ hãi dâng lên của nàng cũng không thể ngăn lại động tác của hắn, đôi mắt đỏ sậm rực lửa của hắn sáng lên, giận giữ và khát vọng đốt cháy ham muốn của hắn, Nhϊếp Dật Phong nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy kháng nghị của nàng, l*иg ngực đập càng nhanh.

Sự từ chối liên tục của nàng đã thành công chọc giận hắn, nghĩ đến người vốn phải thuộc về mình đã là của người khác, hắn rất tức giận như muốn hủy diệt thứ gì đó.

Du͙© vọиɠ sôi sục dâng tới mức lớn nhất, hắn hơi hạ người, đặt hạ thân trước huyệt khẩu không có phòng bị của nàng, hắn trực tiếp mở ra nơi mềm mại của nàng, rồi dùng lực thật mạnh va chạm tới nơi sâu nhất.

"Aaaa!" Dù đã chuẩn bị tâm lý rất lâu, nhưng giờ phút này nàng vẫn bị cắm đau đến khóc thành tiếng, đau quá....Từ thân thể đến tâm lý đều đau!

Nơi thánh địa xử nữ khô khốc như vậy, bị hắn không chút lưu tình xuyên thủng, vô cùng đau khổ, cùng với sự tủi nhục to lớn khiến đầu óc nàng trống rỗng, sau đó khóc lên từng tiếng thê lương.

Lần đầu tiên của nàng...Bị cướp đi như vậy, sớm biết thế này, nàng lúc trước sẽ không ham mê tu luyện, cũng không yêu đương, thà chọn một người nam nhân tốt để trải nghiệm, còn hơn trải qua lần đầu tiên đau đớn như này.