Chương 24:

"Mau xuống đi, để ta cũng thử xem!"

"Đi qua một bên, hình thể của ngươi quá lớn, đệm nhỏ, để Cammy làm cho ngươi một cái khác."

Đám ma vật tranh đoạt, bên người Cammy rất nhanh đã có vài ma vật vây quanh, đều dùng ánh mắt khát vọng nhìn nó.

Cammy từ trước đến nay thích yên lặng núp ở một bên, chợt bị nhiều đồng bạn vây quanh nhìn vào, nó có chút ngượng ngùng nở nụ cười, tốt tính nói: “Được rồi, các ngươi chờ một chút nha, một lát là xong.”

Tô Lâm bận tối mày tối mặt, một hồi chỉ điểm một câu ở bên này, một hồi lại đến trước mặt con kia tay cầm biểu diễn. Nhìn thấy thành quả của Cammy nàng nhịn không được có chút kinh ngạc, quả thật so với nàng làm còn tốt hơn.

“Rất lợi hại.”

Cammy khiêm tốn lại thật lòng trả lời: “Ngươi cũng rất lợi hại.”

Ma thú từ trước đến nay đối lập với nhân loại, ở chung trong hoà bình giống như bây giờ vẫn là lần đầu tiên.

Nhìn Cammy một hồi, Tô Lâm chuyển đến bên người Gores, cuối cùng nó cũng bện xong bánh quai chèo trong sự uể oải, chính thức bước vào bước đầu tiên, tuy rằng nó không ngừng nói thầm mình làm không tốt, kỳ thật nó bện bánh quai chèo vừa rắn chắc lại có mỹ cảm, hoa văn cỏ lá đan xen tạo thành hình sọc, giống như được nhuộm màu, tất cả bánh quai chèo nối liền với nhau có thể làm cho hoa văn nối liền thành một đường khép kín.

Tô Lâm cảm thấy năng lực này rất thần kỳ, ít nhất chính nàng cũng không làm được như vậy.

Nàng thăm dò sờ soạng sống lưng cong của Gores, ở phía trên mượt mà, Tô Lâm khen ngợi nói: "Ngươi xem, ngươi bện ra được hoa văn rồi, hình thức này ngay cả ta cũng không làm được, tin ta đi, nó sẽ rất được hoan nghênh."

Gores rũ mắt hữu khí vô lực nói: “Thật sao?”

“Thật.”

Gores hơi có chút lấy lại tinh thần, nhưng nó rất nhanh lại gục đầu xuống, bởi vì nó làm thế nào cũng không có cách nào kết nối những cuộn bánh quai chèo này thành đệm ngồi đẹp mắt.

Rối rắm một hồi, sau đó móng vuốt lớn nó mở ra, toàn bộ đầu đặt ở bên trong móng vuốt, thân thể hơi hơi run lên, Tô Lâm cảm thấy nó có thể là đang khóc, chỉ là không có thanh âm truyền ra.

Ma thú thế mà lại khóc, Tô Lâm kinh ngạc rụt ngón tay không biết nên an ủi thế nào mới tốt.

Cũng may Johnson lại gần, một móng vuốt khoác lên người Gores vỗ vỗ: "Sao lại khóc?" Nói xong xoa xoa đầu của nó, xoa xong tâm trạng Gores tốt hơn nhiều.

“Phân công đi.” Johnson ngữ khí ôn hòa nói: “Ngươi phụ trách công tác chuẩn bị, ma thú khác phụ trách phân đoạn sau, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn.”

So với lời Tô Lâm nói, các ma thú càng tin phục lời Johnson nói hơn, ngày thường Ma Vương đại nhân không quản chuyện, đều là Johnson an bài mọi việc, nó vừa mở miệng các ma thú nhao nhao hành động theo chỉ thị của nó.

Vì thế không bao lâu một đám ma vật liền chia làm hai đội, đều tự lĩnh đồ vật chuyên chú làm việc của mình.

Cũng không phải toàn bộ đều đang làm việc, tựa như Padra làm gì cũng không được, trở thành người đứng đầu trong việc quậy phá, cuối cùng bị đuổi sang một bên thành thật chờ đợi.

Ma Vương đại nhân cũng thảnh thơi bay trên không trung, ghé vào trên đệm, thỉnh thoảng trở mình, nhai kỹ chậm nuốt cá khô trong lòng, hồi lâu lại nuốt xuống một chút.

Sau khi phân công, hiệu suất tăng lên rất nhiều, lúc bắt đầu đám ma thú còn rất kháng cự công tác, nhưng sau khi nhìn thấy thành phẩm lại khiến cho chúng nó cao hứng, nửa buổi chiều liền làm được hơn hai mươi cái đệm có phẩm chất tinh mỹ, lớn nhỏ giống nhau như đúc.

Sở dĩ chỉ có hơn hai mươi cái là bởi vì những cái đệm khác đều bị nhóm ma thú phân chia cho nhau, chúng nó giữ lại cho mình một cái trước, số còn lại mới lấy ra để bán.

Thức ăn tất nhiên quan trọng, nhưng đệm không thể không có.

Tô Lâm liếc mắt nhìn sắc trời, bầu trời lại có xu thế chuyển đen, trên mặt đất còn dư lại không ít Ma Khuẩn Thảo, Cammy vẫn đang cần cù chăm chỉ làm việc, cả ngày sống lưng đều cong, có thể nhìn thấy từng khúc từng khúc xương cốt đang không ngừng lắc lư, nghe được tiếng kẽo kẹt rung động.

Mà những ma thú khác cũng đều mang vẻ mặt mệt mỏi, bắt đầu có chút lười biếng, nàng lại nhìn Ma Vương đại nhân đã dựa vào trên đệm ngủ thϊếp đi, tiếng ngáy đều đều thỉnh thoảng truyền đến.