Chương 23:

Cho nên đây là một cuộc lao động toàn dân, muốn lấp đầy bụng thì phải làm việc, không làm việc thì không có cơm ăn.

Vừa rồi còn đang hưng phấn, đám ma thú nhất thời trợn tròn mắt.

Bảo chúng nó chiến đấu với Ma Khuẩn Thảo thì còn được, làm loại công việc thủ công tinh tế này? Vậy còn không bằng gϊếŧ bọn nó đi!?

Mặc kệ đám ma thú kháng nghị như thế nào, muốn lấp đầy bụng thì phải làm việc.

Ma Vương đại nhân rất thích cái đệm kia, tuy rằng có chút nhỏ, nhưng hắn phát hiện đệm cỏ rất thích hợp để mài móng vuốt, vừa thô vừa cứng cỏi, nằm cũng rất thoải mái, so với ngủ ở trong hang động cứng rắn cũng êm hơn.

Ma Vương đại nhân cảm thấy nhân loại này rất thông minh, có thể nghĩ ra thứ này.

Hắn từ trên cao nhìn xuống một đám ma thú đang lẩm bẩm oán giận, trực tiếp sử dụng bạo lực trấn áp.

“Đều học theo! Phải học được!”

Nhìn các tiểu đệ của mình xương cốt xanh xao vàng vọt kêu gào, trong lòng Ma Vương đại nhân cũng rất khó chịu, hắn nhớ cá khô hơn trăm năm, hàng năm chờ đợi hàng năm thất vọng, cảm giác không ăn được gì quá khổ sở.

Bởi vì có được sự đồng cảm, lần này Ma Vương toàn lực đứng về phía Tô Lâm.

Nhưng làm thế nào thì lại trở thành một nan đề.

Tô Lâm làm mẫu rất đơn giản, nhưng động tác này đặt ở móng vuốt ma thú thì rất khó khăn.

Teith dùng móng chim bắt lấy mấy cọng cỏ, hao sức cũng không biên được thành bánh quai chèo, trong cơn tức giận nó trực tiếp dùng miệng mổ cỏ.

Padra thì tương đối tích cực cắn một bó cỏ lớn, sau đó ba cái đầu chó vì tranh đoạt quyền sử dụng thân thể mà đánh nhau, đống Ma Khuẩn Thảo đã được xếp gọn lại bị vò loạn lên, chất lỏng bắn tung tóe khắp nơi.

Beja rất muốn cố gắng làm việc, thế nhưng nó vừa nhìn thấy cỏ liền đi không nổi, móng vuốt còn không loay hoay được hai cái, cỏ liền tiến vào trong bụng. Sau đó, ảo giác khiến nó lăn hai vòng trên mặt đất.

“A ha, mùi Ma Khuẩn Thảo thật kỳ lạ, ha ha ha.” Quả thực giống như uống say vậy.

Gores làm cũng không tệ lắm, nhưng bộ dạng nó quá ưu sầu, vừa mới bện mấy cọng cỏ liền ủ rũ biểu thị mình nhất định làm không tốt, sẽ không ai thích đồ do nó làm.

Chỉ có Thập Nhãn Cự Dương Cammy vùi đầu, động tác nghiêm túc lại lưu loát nhanh chóng hoàn thành một cái đệm, nó rất cơ trí biến móng chân thành bàn tay giống như Tô Lâm, mười ngón tay linh hoạt vô cùng.

Cái đệm này của nó so với cái Tô Lâm làm còn lớn hơn gấp đôi, hơn nữa còn dày hơn, đệm vô cùng mượt mà, không có chút cỏ thừa ở rìa, tất cả hoa văn lá cỏ trong suốt đều vừa vặn thẳng hàng, tinh tế hoàn mỹ đến mức giống như được làm từ máy móc.

Nó làm xong một cái cũng không lên tiếng, liền đặt ở bên cạnh tiếp tục làm cái tiếp theo.

Bên này huynh đệ chó ba đầu đùa giỡn với nhau thì đυ.ng phải cái đệm ngồi vừa đặt bên người nó, lúc này chúng ma thú mới phát hiện nguyên lai đã có một thành phẩm.

"Wow! Các ngươi xem cái này!" Padra hét lên, đồng thời móng vuốt cũng nâng cao đệm lên.

Tất cả ma thú ngẩng đầu, liền thấy được một cái đệm ngồi phát sáng dưới bầu trời cát vàng lấp lánh.

"Đẹp quá, là ai làm ra?"

"Cammy? Thật lợi hại."

"Mau để cho ta thử xem có thoải mái hay không!"

"Trước tiên để ta thử đi!" Chó ba đầu vội vàng đặt mông ngồi lên, giữa đệm hơi lõm xuống, cái mông gầy của nó vừa vặn thả xuống được, thậm chí còn có chỗ trống để nó nửa nằm xuống.

Chó ba đầu khoác hai chân trước lên mép đệm, ngẩng ba cái đầu nửa người trên, Panela cùng Pabola lắc đầu chó, tư thái ưu nhã kiêu ngạo.

Từng luồng ma khí nhè nhẹ từ chung quanh bay tới, quấn quanh người chó ba đầu, thỉnh thoảng rơi vào trên người chúng nó rồi lại bay ra, giống như cố ý tạo hiệu ứng.

“Nhìn ta thế nào?” Ba huynh đệ trăm miệng một lời hỏi.

Chúng ma thú không nhịn được gật đầu, không thể không nói cảnh tượng này quả thật tương đối khá, chúng nó nhìn mà đều động tâm.