Chương 19

Hắn dừng chân quay đầu lại nhìn, nhìn thấy nàng đang đứng ở bên cạnh Ông Lộc, lại dùng loại ánh mắt không nắm bắt được, giống như đang nhìn con vật sắp chết đứng xa xa nhìn về phía mình.

Sư Vân Tịnh cảm thấy có chút đau đầu.

Năm giác quan của tu sĩ mẫn cảm, thị lực vượt trội. Cho dù Ngu Thù cách bọn họ trăm mét, hắn vẫn có thể nhìn thấy sự hoảng sợ trên mặt nàng còn chưa kịp thu lại, giấu đầu hở đuôi.

Cảm xúc xa lạ này khiến hắn cảm thấy giao tình nhiều năm của mình với nàng dường như đã đi xa.

Sư Vân Tịnh ước rằng giờ phút này thà mình không nhìn thấy, cũng sẽ không phải suy nghĩ nhiều như vậy.

Cùng lúc đó.

Đệ tử Đệ Nhị Phong Vương Tiểu Ngũ hồi tông, đi qua tượng đá mười hai Ông Lộc, vui sướиɠ vỗ lần lượt từng người bọn họ, tỏ vẻ thân cận.

Nhìn thấy Ngu Thù, Vương Tiểu Ngũ cười hì hì tiến lên: "Tiểu Ngu sư tỷ, nhìn cái gì vậy? Cho ta cùng nhìn với!"

Ngu Thù khẳng định tại một khắc khi Vương Tiểu Ngũ xuất hiện, tất cả tượng đá Lộc Ông đều không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình ghét bỏ.

Vị sư đệ ngoại môn của Đệ Nhị Phong này là sự tồn tại giương nanh múa vuốt nhất Côn Luân Ngọc Kinh.



Vương Tiểu Ngũ không giỏi dùng kiếm, lại nhiệt tình đi nhiều chuyện, dốc lòng trở thành vạn sự thông của giới tu chân. Chỉ cần nơi nào có lời đồn đại, liền có hắn xuất hiện như hình với bóng, có thể nói là rất thần kỳ.

Lòng nhiều chuyện nóng bỏng của Vương Tiểu Ngũ khi chạm đến Sư Vân Tịnh liền bị sự lãnh đạm của đối phương dập tắt đi một nửa.

Nhưng khi nhìn thấy rõ người nào đó ở trong đám người, tro tàn lại cháy, nhanh chóng vọt đến đỉnh núi!

Vương Tiểu Ngũ nhịn không được kêu lên: "Trời ạ! Đó là, đó là…!"

Ngu Thù nhìn theo ánh mắt của hắn, liền thấy Cơ Dữ Ý mặc quần áo màu xanh tuyết vô cùng phong tao. Một đôi mắt cười, hai thanh hàn kiếm, quả nhiên là bộ dáng chính nhân quân tử.

A, hắn đang nhìn Cơ Dữ Ý.

Vương Tiểu Ngũ có lẽ khá tò mò đối với vị đại sư huynh của Triều Thiên Tông có khí khái lỗi lạc này.

Ngu Thù nhanh chóng thuyết phục chính mình.

Nhưng mà lời nói kế tiếp của Vương Tiểu Ngũ, trực tiếp làm cho Ngu Thù lâm vào hỗn loạn.

Hắn lẩm bẩm nói: "Trời ạ, là Cơ tiên quân đã ăn qua phân…!"

Ngu Thù: "…"



Ngu Thù: "Chờ một lát, ngươi nói cái gì?"



Vương Tiểu Ngũ giơ hai tay thề, hắn tuyệt đối không phải cố ý nhấn vào cái tiểu thuyết [Sau Khi Từ Bỏ Nhập Ma Ta Trở Thành Mỹ Thực Gia] kia.

Là người nhiều chuyện nhất ở Côn Luân Ngọc Kinh, Vương Tiểu Ngũ rất cẩn trọng, không màng ngày đêm trà trộn trong tất cả các diễn đàn Linh Vực.

Cho nên khi Vương Tiểu Ngũ phát hiện ra một diễn đàn hoàn toàn mới cho tới bây giờ chưa bao giờ thấy qua lặng lẽ xuất hiện, hắn không chút do dự tiến vào.

Hắn đặc biệt xác nhận nhìn qua, tên là "Diễn đàn đồng nhân mạng công cộng."

Mạng công cộng là gì? Không biết.

Người hâm mộ là gì? Không biết.

Nhưng Vương Tiểu Ngũ hắn tuyệt đối không thể bỏ qua bất kỳ tin đồn nào, hắn nhất định phải xem!

Vương Tiểu Ngũ mới tiến vào "Diễn đàn đồng nhân mạng công cộng", chỉ nhìn thấy tám bài đăng thưa thớt, trong đó bốn năm bài là quảng cáo số cương thi.