Chương 20

Ba bài đăng khác, một cái là Nam Kiếm Các, một cái là Triều Thiên Tông, đều là người đánh bậy đánh bạ phát hiện người qua đường trên diễn đàn mạng.

Còn có một đồng môn ở Côn Luân Ngọc Kinh, tuyên bố [Nhân lúc ít người, đào ra một vài tin tức về phong chủ Vi Sinh Côn Luân…]

Vi Sinh Cố, phong chủ đệ tam của Côn Luân Ngọc Kinh, cũng là sư tôn của Sư Vân Tịnh và Ngu Thù.

Nghe đồn người này là tuyệt sắc của giới tu chân, lại có một tâm địa độc ác rắn rết. Gϊếŧ thầy phản bạn, chuyện ác nào cũng làm, bởi vì tu luyện băng tuyết kiếm đạo ngàn năm có một, được Côn Luân Ngọc Kinh tôn lên làm trưởng lão Đệ Tam Phong.

Nghe nói, Vi Sinh Cố có thù tất báo, người nào nói xấu hắn đều không thể sống đến ngày hôm sau.

Vị đồng môn này không biết là người phương nào, lại dám can đảm bới chuyện xấu của phong chủ Vi Sinh ở trong diễn đàn!

Vương Tiểu Ngũ nhiệt huyết sôi trào nhấn vào, phát hiện ra bài đăng [Đào ra một vài tin tức về phong chủ Vi Sinh]

Chỉ là tiêu đề giật tít.

Lâu chủ lập lờ nước đôi nói vài câu, sau đó bắt đầu bán thực phẩm chăm sóc sức khỏe! Đợi những người khác không nhịn được nữa thúc giục, mới bắt đầu nói ra mấy câu chuyện cũ mà mọi người ở đại lục Huyền Chân đều biết.

- Dưới ánh mặt trời không có gì mới, ta sớm nên biết mới phải.

Vương Tiểu Ngũ thương tâm rời khỏi bài đăng.

Trước khi rời khỏi "Diễn đàn đồng nhân mạng công cộng", hắn vẫn chưa từ bỏ ý định thay đổi một chút, thế nhưng lại để hắn thật sự xuất hiện một bài đăng mới thật.

[Thiên tài thế gian khó không có chí tiến thủ! Mời xem [Sau Khi Từ Bỏ Nhập Ma Ta Trở Thành Mỹ Thực Gia] bởi Ái Điện Hiệp]

Tag: "Vô Danh Đạo", "Sư Vân Tịnh", "Ẩm thực", "Trù thần Tiểu Suất"….



Mặt Vương Tiểu Ngũ lộ vẻ mê mang.

Bài viết này, thật sự chạm đến điểm mù tri thức của hắn. Hắn không chỉ đọc không hiểu tiêu đề, thậm chí ngay cả tên tác giả và tag cũng hoàn toàn không hiểu nổi.

Hắn muốn trở thành nam nhân vạn sự thông của đại lục Huyền Chân! Tuyệt đối không thể thế được!

Vương Tiểu Ngũ ôm tấm lòng hiếu học khát cầu tri thức nhấn vào bài đăng của Ái Điện Hiệp.

Sau đó liền giống như những người khác, bị văn án cùng nội dung vở kịch hung hăng quật ngã xuống đất.

Loại nghệ thuật này, đối với giới Tu chân hiện tại không khỏi xuất hiện hơi sớm.

Là đệ tử của Côn Luân Ngọc Kinh, Vương Tiểu Ngũ tất nhiên biết Sư Vân Tịnh là ai.

Đại sư huynh của Đệ Tam Phong, thiên tài kiếm tu đứng thứ nhất toàn tông môn, là một tư liệu học tập thực tế mà các giáo tập mỗi tiết đều nhắc đến với các đệ tử còn lại.

Hắn làm người cũng không tồi: Tu vi cao, nhiều lần giải vây cho các đệ tử phạm lỗi. Xuất thân từ vương thất ở nhân gian, đối với tiền tài đặc biệt khẳng khái, thỉnh thoảng giúp đỡ những đệ tử gặp khó khăn.

Tóm lại là người tốt.

Vương Tiểu Ngũ nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, có ai sẽ ở trong diễn đàn viết bậy về Vân Tịnh chứ.

… là giả mạo đúng không?

Cái này thấy thế nào cũng là hàng giả!

Biểu tình của Vương Tiểu Ngũ trở nên vặn vẹo, lại bị ma lực không biết tên hấp dẫn, một chữ cũng không bỏ sót đọc xong toàn bộ chương truyện.