Nàng gật đầu nói: “Cho đến lúc này Yến tiên quân cũng không có xấu hổ, người xấu hổ liền biến thành nàng.”
Ánh mắt của nàng liền dừng đến trên người của Yến Hành Chu.
Vị tiền bối này hình như cũng không cảm thấy bị một cái cô gái lần đầu tiên gặp mặt liền đưa xuân dược cho mình là việc vô cùng nhục nhã, chàng thậm chí rất có hứng thú ở cạnh đống lửa thưởng thức hoa văn của bình thuốc.
Ngu Khuyết yên lặng tránh đi ánh mắt của anh.
Nói như thế nào đây, xấu hổ là loại cảm xúc khi có người giảm thì có người khác lại tăng lên, so với loại mặt dày a dua nịnh hót, thì bây giờ, da mặt của Ngu Khuyết vẫn không thể so với anh trai trước mặt.
Ngu Khuyết cảm thấy việc liên quan đến nửa đời sau của mình, cho dù da mặt không đủ dày, thì nàng cũng đem cái nồi đen này vứt ra.
Nàng cố hết sức ho khụ khụ một tiếng, thành công hấp dẫn sự chú ý của Yến Hành Chu.
Anh ấy cũng rất hiểu lòng người nói: “Cô nương có chuyện gì cần nói không?”
Ngu Khuyết xem như biết cái gì là có mắt như mù, xem nhẹ bình thuốc nhỏ trong tay chàng, ra vẻ nghe cái gì đều không hiểu những gì chàng vừa mới nói.
Cái gì tráng dương bổ thận, cái gì là Ngọc Xuân Đan, chủ nhân của cơ thể này mới là một cái thiếu nữ mười sáu tuổi, làm sao có thể biết cái gì là xuân dược đâu!
Nàng mở to hai mắt, mười phần thành khẩn nói: “ Thϊếp thân xa nhà vội vả, đây là thuốc từ trong kho tư nhân của cha thϊếp tìm được, thϊếp thân đối với đan dược thì dốt đặc cán mai, nhưng có thể bị cha thϊếp bỏ vào kho thuốc riêng, chắc là thứ tốt, tiểu nữ trên người không có vật gì đáng giá, Yến tiên quân ân cứu mạng cũng chỉ có thể lấy đồ vật này hiến tặng, theo ý của Yến tiên quân, thuốc này có cái gì không ổn sao?”
Một phen lời nói tình cảm da diết, Ngu Khuyết trước tiên ở trong lòng mình hung hăng tự khen ngợi bản thân.!
Thật sự mẹ nó, thông minh! Cái gì gọi là nghệ thuật giao tiếp !
Trước tiên nói rõ đồ vật này không phải của mình, thuận tiện ném nồi đi; sau đó bí ẩn để lộ ra chính mình là bỏ nhà trốn đi, vì sau này bản thân cùng nhà họ Ngu cắt đứt mọi quan liên quan trải đường; cuối cùng, một cô con gái hơn mười bảy tuổi nhà họ Ngu hơn mười sáu tuổi thế mà đối đan dược hoàn toàn không biết gì cả, đã bỏ nhà ra đi thế mà cũng không mang theo cái gì, người có tâm khẳng định đều có thể nghĩ đến nhà họ Ngu có phải hay không quá khắt khe trưởng nữ!
Chính mình như thế nào thông minh đến như vậy.