Chương 12

Ngu Khuyết sẽ không làm chuyện vô ích, thu kiếm vào bao, liều mạng chạy đi.

Nàng thấy hệ thống còn không có đáp lại, đang chuẩn bị nói hai ba câu uy hϊếp nó, đột nhiên nghe thấy hệ thống có chút vui vẻ nói: “Kiểm trắc đến nhân vật quan trọng đang xung quanh, đề nghị cô chủ cầu xin sự giúp đỡ!”

Ngu Khuyết lúc này cũng không kịp hỏi nhân vật trọng yếu là gì, lời ít mà ý nhiều nói: “ Ở chỗ nào?”

Hệ thống chỉ ra một phương hướng, Ngu Khuyết lập tức sử dụng phù Cực Tốc lên mình nhanh chóng chạy đi.

Trong làn sương mù như ẩn như hiện, ở bên bờ sông hoang vắng, một thân ảnh áo trắng đứng đưa lưng về phía nàng.

Nếu là trong gió xuân phơi phới cùng với dưới ánh nắng ấm áp, cái bóng dáng này chắc chắn là cực kỳ ưu tú nổi bật.

Nhưng tại lúc này đây chỉ làm cho con người ta cảm thấy âm u, quỷ khí dày đặc.

Ngu Khuyết chạy trốn mệt mỏi cũng không có để ý tới nhiều như vậy, nàng chỉ có thấy hệ thống đánh dấu màu vàng là “Nhân vật trọng yếu” đang ở trước mặt.

Ánh mắt của nàng sáng ngời, lập tức hô lớn nói: “Anh hùng! Cứu mạng!”

Anh hùng quay đầu nhìn lại, lộ ra một bộ mặt gần như có thể gọi là kinh hồn bạt vía.

Đôi mắt đẹp câu hồn của chàng hình như không để ý tới mấy trăm con quỷ phía sau nàng, chỉ chăm chú nhìn nàng.

Sau một lát, trên khuôn mặt không cảm xúc đó đột hiện nở nụ cười.

“Cô nương…… Tới rất đúng lúc.”

Nhân vật quan trọng —— Yến Hành Chu.

……

Ngu Khuyết ngồi bên cạnh đống lửa, ngây người nhìn ngọn lửa.

Từ bên cạnh đưa qua một cái ấm nước: “Cô nương uống một ngụm nước đi.”

Ngu Khuyết như ở trong mộng mới tỉnh lại, vội vàng nói: “Cảm ơn anh hùng.” Tiếp nhận ấm uống một ngụm nước.

Trong bụng đã có chút âm ấm, cả người Ngu Khuyết cũng ấm lên.

Nàng chậm rãi thở ra một hơi, nhìn về phía người thanh niên đã cứu nàng, lại lần nữa trịnh trọng nói: “Cảm ơn anh hùng”

Thanh niên như là nghe được cái gì vui vẻ sự tình, nở nụ cười, cặp mắt đào hoa gợn sóng

Chàng nói: “Ta kêu Yến Hành Chu.”

Yến Hành Chu, nàng hình như cũng không có ở tác phẩm ban đầu nhìn thấy cái tên này.

Nhưng nếu không có thấy qua, vì cái gì hệ thống đánh dấu chính là “Nhân vật quan trọng”?

Nàng đã quên? Vẫn là hệ thống đánh dấu sai lầm.

Nàng có thầm nghĩ muốn hỏi hệ thống một chút, nhưng hệ thống cố tình ở lúc này lại không rên một tiếng.

Yến Hành Chu còn đang nhìn nàng, tỏ vẻ rất hứng thú.

Ngu Khuyết suy tư, chàng ta mới vừa ở bên trong trăm con quỷ ra vào như chỗ không người, nàng cảm thấy chờ một chút phải hỏi hệ thống cho ra lẽ.