Chương 10

Trong lòng bó yên lặng nói, tất nhiên là không phải vật tầm thường rồi, nếu mà bán đi… Nhất định có nam nhân có lòng nhưng không có lực nguyện ý mua với giá cao.

Rốt cuộc… Cũng là loại dược liệu kia.

Còn thừa bảy phút, Ngu Khuyết ra khỏi phòng ngủ, cũng không có có ý muốn rời đi ngay lập tức.

Nàng lại sờ soạng nhà kho.

Đáng tiếc nhà kho có cấm chế, không phải nơi Ngu Khuyết có thể mở ra.

Ngu Khuyết sớm đã đoán được, nên nàng cũng không quá thất vọng, nhưng nếu nàng đã quyết định kéo lông dê thì phải kéo cho hết, chẳng sợ bản thân không dùng được cũng tuyệt đối không thể để người cha tiện nghi kia giữ lại!

Nàng dùng lửa thiêu sạch nhà kho.

Sau khi cùng Ngu Khuyết lăn lộn hơn nửa giờ, hệ thống không giống với lúc vừa tới đây, vừa mở mắt đã quan sát thấy giá trị sát ý của vai phụ dành cho ký chủ đạt 80% suýt chút nữa đã hù chết nó.

Không phải chỉ là phóng hoả thôi sal.

Nó chỉ bình tĩnh nhắc nhở: “Còn thừa ba phút, đầy tớ còn có một phút nữa là tới hiện trường, yêu cầu ký chủ mau chóng sử dụng trảm phù.”

Ngu Khuyết không muốn dùng trảm phù.

Kế thừa ký ức nguyên chủ, nàng cũng rất rõ, cho dù phù sư lợi hại nhất Tu chân giới cũng không có khả năng chặt đứt kết giới của trảm phù, đồ vật trong thương thành của hệ thống nhất định không phải vật tầm thường, dùng ở chỗ này thật sự là đại tài tiểu dụng.

Nàng cất lại, đợi đến khi cần thiết sẽ dùng.

Nàng tìm ra tờ truyền tống phù, chuẩn bị xé.

Hệ thống vội vàng nhắc nhở: “Khoảnh cách truyền tống của truyền tống phù cần người dùng khống chế, hiện tại ký chủ còn chưa thể khống chế chuẩn xác…”

Ngu Khuyết: “Đi!”

“Xoạt” một tiếng, truyền tống phù bị xé thành hai nửa.

Bên trong liệt liệt ánh hỏa, đám đầy tớ vội vàng chạy tới chỉ có thể nhìn thấy bên trong ánh lửa có một thân ảnh mặc y phục xanh biến mất như sương như khói, giống như là dung nhập vào trong ánh lửa.

Giờ tý Tết Nguyên tiêu, đích nữ Ngu gia, chạy.



Trong khi Ngu Khuyết đang choáng váng thì nghe thấy tiếng hệ thống.

“Nhiệm vụ một: Thoát đi biệt viện Ngu gia, trạng thái: Đã hoàn thành, tích phân cho: nhiệm vụ năm tích phân, tổng tích phân: năm tích phân, hiện đã kết toán.”

Ngu Khuyết nhẹ nhàng thở ra.

Năm tích phân vào tay.

Kéo lông dê của hệ thống, lấy được năm tích phân, phá tài sản của cha nàng, này chính là huyết kiếm của nàng!

Ngu Khuyết mở mắt ra, đang chuẩn bị chúc mừng một chút, bỗng nhiên cảm thấy không đúng.