Chương 9

Hệ thống trầm mặc một lát, không tình nguyện nói: “Trảm phù dùng một lần đã chuyển đến túi trữ vật của ký chủ, thỉnh ký chủ chú ý kiểm tra và nhận.”

Ngu Khuyết sờ vào trong túi trữ vật, sờ thấy một tờ giấy mỏng, trong nháy mắt, toàn thân bọc lông dê cực kỳ vui sướиɠ.

Hệ thống uể oải hỏi: “Trảm phù cũng có rồi, chúng ta có thể đi được chưa?”

Ngu Khuyết cự tuyệt: “Tôi muốn kéo lông dê của người cha tiện nghi kia.”

Lúc này đây, có thể là xuất phát từ tâm lý “nếu ta bị kéo lông dê thì người khác cũng phải bị kéo”, vậy mà hệ thống lại không thúc giục nàng.

Nó chỉ nhắc nhở nói: “Mười bảy phút.”

Ngu Khuyết tăng nhanh tốc độ.

Có thể bởi vì đây là biệt viện không có ai ở, quả nhiên phòng ngủ không có cấm chế gì.

Ngu Khuyết căn cứ vào tâm lý không kéo không trắng, nhanh chóng cướp sạch sẽ đồ vật trong phòng ngủ, một cái cũng không còn!

Trong phòng ngủ người cha tiện nghi kia của nàng có không ít đồ tốt, linh thạch pháp y, châu báu trang sức, thậm chí nàng còn tìm được vài món pháp khí không tồi.

Ngu Khuyết mở cái rương cuối cùng, thấy bên trong đều là một ít tạp vật không ai dùng đến, đang chuẩn bị đóng cái rương lại, đột nhiên thấy trong góc rương có một cây bạch ngọc tiêu, toàn thân oánh bạch.

Ngu Khuyết hơi khựng lại.

Đây là đồ vật của mẫu thân nguyên chủ.

Mẫu thân nguyên chủ là ám tu, pháp khí là tiêu, đây là pháp khí mà bà ấy dùng từ nhỏ đến lớn, được tặng lại cho cha nguyên chủ, làm tín vật định tình.

Mà hiện giờ, đồ vật mẫu thân nguyên chủ vô cùng quý trọng lại bị vứt một bên như giày rách, nằm bên cạnh một đống tạp vật.

Ngu Khuyết không có biểu tình gì lấy cây bạch ngọc tiêu kia ra, tùy tiện dừng ở bên hông mình.

Hệ thống vừa nhìn đã hiểu, thật cẩn thận mà nhắc nhở nàng: “Ký chủ, còn có mười phút.”

Ngu Khuyết: “Đừng nóng vội.”

Nàng hỏi: “Trong căn phòng này có đồ vật ám cách linh tinh gì không?”

Hệ thống trầm mặc một lát, nói: “Đầu giường có một cái ám cách.”

Không biết vì sao, Ngu Khuyết tổng cảm thấy lời này của nó có một chút, một lời khó nói hết.

Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, yêu cầu hệ thống giúp đỡ tìm được ám cách, lấy ra một lọ đan dược từ bên trong.

Hệ thống lập tức nói: “Ký chủ, bình đan dược này không có ích gì với ngươi, là…”

Ngu Khuyết chém đinh chặt sắt: “Cầm đi! Ta không dùng được vậy thì bán đi, đặt trong ám cách, chắc chắn không phải vật tầm thường.”

Hệ thống không biết nói gì.