Chương 9: Lời khẳng định

Minh Tề chưa kịp xuất hiện, cũng không có cơ hội xuất hiện, hắn căn bản không thể khống chế được cơ thể của mình, hắn bay, bay ra ngoài địa phận của Cửu Uyên.

Minh Tề biết rõ, đây là Lăng Thần Đế Quân không muốn hắn ở lại Cửu Uyên, hành động của hắn đã rơi vào trong mắt Lăng Thần Đế Quân nhưng Minh Tề không nghĩ rằng Lăng Thần Đế Quân nhanh như vậy đã xuất hiện, từ bao giờ Lăng Thần lại để tâm đến một người như thế.

Những ngày bình thường, ngay cả những đệ tử của Lăng Thần Đế Quân cũng khó mà nhìn thấy hắn, việc này làm cho Minh Tề hết sức kinh ngạc.

Giờ phút này, Lăng Thần Đế Quân đang đứng dưới cây hoa đào nhìn cửu vĩ huyền miêu.

Lăng Thần Đế Quân thầm nghĩ, trước đây sao hắn không phát hiện một con mèo lớn lên lại có thể đáng yêu đến thế. Một con mèo đen nhánh với đôi mắt sáng ngời, mèo thật quá dễ thương.

“Đây là những con cá bạc ta vừa mới bắt được.” Lăng Thần Đế Quân hơi khom người, đem giỏ tre đến trước mặt mèo đen.

Mèo đen quá nhỏ, nếu hắn đem giỏ tre để quá cao thì mèo đen nhỏ của hắn sao có thể nhìn thấy cá bạc trong giỏ tre được.

“Bớt ăn thịt cá của người lạ sẻ tốt hơn”. Lăng Thần Đế Quân nhìn về phía thịt cá trên khay nói, “Không ai có thể biết những người kia bỏ cái gì trên thịt cá.”

Diệu Diệu vốn muốn vươn móng vuốt nhỏ, nàng muốn nếm thử những miếng thịt cá đó. Nhưng sau khi nghe Lăng Thần Đế Quân nói, nàng ngay lập tức thu hồi móng vuốt, Lăng Thần Đế Quân nói cũng đúng, ai biết được thịt cá này có vấn đề gì hay không.

Nàng không thể chỉ dựa vào giác quan thứ sáu liền cảm thấy thịt cá không có độc, rất nhiều con mèo đều vì giác quan thứ sáu mà chết.

“Ăn cá này đi.” Lăng Thần Đế Quân nói, “Muốn ăn cá nướng hay là cá hấp?”.

“Có thể ăn cả hai không?” Diệu Diệu nghiêng đầu.

Diệu Diệu cảm thấy Lăng Thần Đế Quân có chút thần kỳ, hắn thế nhưng lại hỏi nàng muốn ăn cá gì.

“Có thể.” Lăng Thần Đế Quân làm sao có thể nói không, hắn đương nhiên sẻ đồng ý với nàng.

Minh Tề rất nhanh liền trở lại, hắn nhìn thấy Lục Kiều. Lục Kiều vừa thấy hắn quay về, ngay lập tức vội vàng tiến lên, “Mọi việc sao rồi?”

“Lăng Thần Đế Quân xuất hiện.” Minh Tề nói, “Không thành công, tu vi của con mèo kia không hề thấp.”

Minh Tề không biết con mèo kia làm gì mà lại có tu vi cao như vậy, hắn nhìn thấy con mèo kia nhanh nhẹn, lưu loát mà đem thịt cá lấy đi. Minh Tề muốn ngăn cản nhưng không kịp, hai huynh muộn bọn họ nếu lại muốn đi đối phó với con mèo kia e rằng rất khó đối phó.

Hơn nữa, con mèo kia trong quá mức dị thường.

Nếu Miêu tộc làm bộ đem một kẻ bình thường đi nằm vùng thì kẻ nằm vùng này nhất định sẻ không biểu hiện ra một mặt lợi hại như vậy, không thể biểu hiện sự lợi hại không phù hợp với độ tuổi như thế được.

Thế nhưng con mèo kia lại trực tiếp để lộ bản lĩnh của mình. Minh Tề lo lắng có thể con mèo kia đang cố ý chờ bọn họ.

“Nàng dùng cấm thuật!” Lục Kiều cắn răng.

“Cái này cũng không nhất định.” Minh Tề nói, “Vẫn là nên quan sát xem.”

Chủ yếu là Minh Tề không muốn trực tiếp xong đến trước mặt con mèo kia, nếu hành động không tốt, hắn có thể sẽ mất đi công việc hiện tại. Hành động hôm nay của hắn đã bị Lăng Thần Đế Quân phát hiện, hắn không thể đảm bảo việc đế quân sẻ không tức giận.

“Huynh sợ sao?” Lục Kiều nói.

“Làm sao có thể không sợ được.” Minh Tề nói, “Người đó là Lăng Thần Đế Quân, không phải là một người bình thường.”

Nếu là người bình thường, Minh Tề sẽ không sợ việc đắc tội Lăng Thần Đế Quân, hắn có thể trực tới gần. Nhưng Lăng Thần Đế Quân không giống người khác, Lăng Thần Đế Quân quá mức lợi hại.

Thiên Đế cũng phải nể mặt Lăng Thần Đế Quân vài phần, nếu bọn họ dám đắc tội Lăng Thần Đế Quân và Lăng Thần Đế Quân muốn đối phó với bọn họ thì bọn họ tuyệt đối sẻ không có khả năng sống tốt.

“Muội cũng đừng nên thích Lăng Thần Đế Quân nữa.” Minh Tề tỉnh táo nói, “Trên đời lại không chỉ có một vị thượng thần.”

“Nhưng những vị thượng thần khác lại không có lợi hại như vậy.” Lục Kiều mím môi.

“Tu vi của muội như thế nào, chính muội là người rõ ràng nhất. Nếu muộn cứ khăng khăng muốn có được Lăng Thần Đế Quân, vạn nhất xảy ra chuyện, không ai có thể cứu muội được.”

“Có phải huynh cũng đã thích con mèo kia rồi hay không?” Lục Kiều hỏi.

“Muội đang nói vớ vẩn gì đấy.” Minh Tề nhíu mày, “Không có, đừng nghĩ nhiều.”

Mấy ngày gần đây, Diệu Diệu phát hiện Lăng Thần Đế Quân thường đưa cá tới cho nàng, nào là cá nướng, cá hấp, cá khô nhỏ…… đủ loại cá, Diệu Diệu hoài nghi liệu Lăng Thần Đế Quân có phải đang cố ý lấy lòng nàng hay không.

“Ta không muốn có tình cảm sư đồ.” Vào lúc Lăng Thần Đế Quân lại đến đưa cá khô lần nữa, Diệu Diệu liền trực tiếp nói ra.

“Chúng ta không phải sư đồ.” Lăng Thần Đế Quân nói.

“Ta cũng không muốn ngược luyến tình thâm.” Diệu Diệu nói.

“Không ngược.” Lăng Thần Đế Quân thật sự không nghĩ đến việc sẽ ngược luyến tình thâm, nếu hắn có một tiểu kiều thê, hắn nhất định sẽ cưng chiều nàng.

“Ta không làm thế thân.” Diệu Diệu lại nói.

“Không có bạch nguyệt quang.” Lăng Thần Đế Quân trả lời.

“……” Diệu Diệu nhìn chằm chằm Lăng Thần Đế Quân, tại sao một vị đế quân lại coi trọng nàng chứ, “Lông mèo của ta không thể làm khăn quàng cổ.”

“Không một ai dám dùng lông mèo của nàng làm khăng quàng cổ.” Lăng Thần Đế Quân nói.

“Không phải, ta bị rụng lông, nếu ta có bảo bảo, bảo bản liền có thể.” Diệu Diệu nói.

“……” Lăng Thần Đế Quân nhìn Diệu Diệu, Diệu Diệu quả thực còn rất trẻ, nhưng nếu Diệu Diệu muốn sinh hài thử sớm một chút thì cũng không phải là không được.

Diệu Diệu ngẩng đầu nhìn Lăng Thần Đế Quân, “Tu vi của ta không cao bằng ngài, nếu ngài đối xử không tốt với ta, muốn ta nhảy Tru Tiên Đài thì phải làm sao bây giờ?”.

“Sẽ không.” Lăng Thần Đế Quân nói.

“Moi tim, đào gan, đào……”

“Đều không có.” Lăng Thần Đế Quân đánh gãy lời nói của Diệu Diệu, “Đừng nên xem đống thoại bản kia nữa, những năm gần đây, Tiên giới rất ít khi xảy ra chuyện tình ngu xuẩn như vậy.”

Lăng Thần Đế Quân cho rằng chuyện như vậy đặc biệt ngu xuẩn, yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu, một người nam nhân sao có thể như thế được.

“Thật không?” Diệu Diệu có chút không tin

“Nếu thần tiên làm những việc như vậy nên bị bắt nhốt vào thiên lao.” Lăng Thần Đế Quân nói, “Tùy tiện làm như vậy, chính là xúc phạm quy tắc của thiên giới.”

“Ồ.” Diệu Diệu thật sự không biết chuyện này, nàng không có đi nghiên cứu thiên điều.

Lăng Thần Đế Quân xoa đầu Diệu Diệu, dù sao Diệu Diệu vẫn còn nhỏ. Lăng Thần Đế Quân có chút chột dạ, tuổi tác của hắn có chút lớn. Nhưng điều này cũng không có ảnh hưởng gì nhiều, tu vi của hắn cao, tuổi thọ của hắn rất dài, bọn họ có thể ở bên nhau lâu dài.

Chờ sau khi bọn họ có bảo bảo, có thể để cho bảo bảo nỗ lực tu luyện, như vậy bảo bảo cũng có thể sống rất lâu.

Vạn nhất, ngày nào đó hắn không còn nữa, bảo bảo cũng có thể chăm sóc cho Diệu Diệu.

Có điều, hắn nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, Lăng Thần Đế Quân nghĩ.

“Nàng cảm thấy ta như thế nào?” Lăng Thần Đế Quân nói, “Được không?”

“Tại sao ngài lại luôn mặt y phục màu trắng?” Diệu Diệu hỏi.

Diệu Diệu tò mò về vấn đề này, vì sao người này lại thích mặc y phục màu trắng. Rõ ràng Lục giới có nhiều màu sắc như vậy, mặc thêm những y phục có nhiều màu sắc khác không phải sẻ tốt hơn sao?”.

“Nàng thích màu gì, ta sẽ mặc màu đó.” Lăng Thần Đế Quân không nghĩ sẽ mặc màu trắng, chẳng qua trước kia hắn nghe người ta nói mặc y phục màu trắng sẻ anh tuấn hơn, cho nên hắn mới mặc như vậy.

Lăng Thần Đế Quân đã chờ đợi tiểu kiều thê của mình nhiều năm vậy rồi, hắn cũng lo lắng, sợ chính mình không đẹp, sợ hắn không thể dễ dàng hấp dẫn một nữa kia.

“Không mặc màu trắng là được.” Diệu Diệu nhìn đến y phục mùa trắng liền nghĩ đến những cảnh tượng xuất hiện trong giấc mơ, nàng muốn xem xem Lăng Thần Đế quân và nàng có ngược luyến hay không.

Hừ, nếu hắn dám ngược luyến, nàng là có thể tiếp tục bế quan!