Chương 10.1

Nhạc Đình u ám nhận lấy, ngẩng đầu uống mấy ngụm để lại trên môi những hạt nước.

"Tôi tới quán bar Lam Điêu giải quyết chuyện rắc rối của mấy đứa trẻ hàng xóm nên đã gặp được anh ta."

"Từ năm mười bốn tuổi, cậu cả nhà họ Triệu đã ăn cả nam lẫn nữ, rất thích chơi đùa, giành gái với cha mình, giành trai với em mình. Mấy năm nay, cậu ta chỉ thích đàn ông, là một kẻ phóng đãng, là một cậu ấm vô tình, cậu phải tỉnh táo đó."

Nhạc Đình cúi đầu cười lớn, cảm thấy buồn cười: "Cái gì, anh cho rằng tôi không tỉnh táo sao?"

"Những người được cậu cả Triệu theo đuổi, một trăm người thì có chín mươi chín người không cưỡng lại được." Hà Kiêu hàm ý sâu xa.

Triệu Bách Hạc là món ăn béo bở cao cấp nhất trong giới lãnh đạo cấp cao của họ, một phần tư dòng máu lai, thân hình và khí chất còn hút mắt hơn những ngôi sao lớn. Vì địa vị của cậu, ngay cả những người đồng tính nam trong giới lãnh đạo cấp cao cũng không dám thô lỗ với Triệu Bách Hạc, chỉ có thể nhìn từ xa, không thể mạo phạm, chính vì lý do này mà nam nữ đều đổ xô đến tìm cậu.

"Ừm, tôi chỉ muốn nói với anh, anh ta cũng ở trong giới của anh. Có ai có thể nói chuyện anh ta và yêu cầu anh ta dừng hành vi đê tiện này lại, đừng quấy rối tôi nữa. Tôi thực sự nóng lên rồi." Nhạc Đình chỉ vào đôi môi mình.

Hà Kiêu bật cười, vỗ lưng Nhạc Đình, hả hê nói: "Ha ha ha... Thật hiếm khi thấy cậu xấu hổ như vậy. Tên nhóc nhà cậu cũng có lúc như vậy sao? Nào, van xin anh đi, anh giúp cậu nghĩ cách."

Dù sao thì với tư chất, năng lực, trình độ kỹ thuật của Nhạc Đình đều quá mạnh, anh rất ít khi nhờ người khác giúp đỡ, đa số là người khác nhờ anh thôi, Hà Kiêu cảm thấy rất vui khi Nhạc Đình có thể nhờ Hà Kiêu giúp đỡ.

"Vậy xin Hà tiên cô xinh đẹp vô vàn giúp đỡ người anh em một lần?"

"Mẹ kiếp! Cút đi, đừng gọi biệt danh của tôi! Được rồi, để tôi hỏi giúp cậu. Tôi biết con trai thứ hai của nhà họ Phòng, cậu cả Phòng chơi rất thân với cậu cả Triệu."

Chỉ là chuyện này có chút khó khăn, tuy Hà Kiêu cũng là con cháu của lãnh đạo cấp cao, nhưng quyền lực của dòng họ hiện tại phần lớn đều nằm trong hệ thống công an. Mà ông nội ruột của anh ta là nhánh phụ, người đứng đầu nhà họ Hà là ông lớn nắm quyền trong quân đội, giống như đám con ông cháu cha cũng phân thành nhiều loại khác nhau, mấy loại đó cũng được chia cao thấp. Mặc dù không cam chịu lắm, nhưng Triệu Bách Hạc quả thực là cấp bậc cao nhất mà anh ta không với tới. Phải dựa vào một người trung gian để nói chuyện. Nhưng vì Nhạc Đình, anh ta sẵn sàng mặt dày một chút.

"Ừm, tôi chắc chắn sẽ nhớ ơn anh."

Nhạc Đình hít một hơi dài, có câu này của Hà Kiêu, anh có thể yên tâm rồi.

Thế lực của nhà họ Hà ở thành phố không thể coi thường, nếu Hà Kiêu đứng ra hòa giải, Triệu Bách Hạc có thể bình thường một chút rồi chứ...

"Ngày mai cậu và Vũ Đào Quốc đi huấn luyện ở Tân thành. Lái xe của cục chúng tôi đi, đừng lái chiếc Van cũ của cậu." Hà Kiêu ném chìa khóa xe cho Nhạc Đình.

Nhạc Đình nhận lấy và không nói gì.

Cung Xuân Minh - Nhà riêng của Triệu Bách Hạc

Trong lúc Triệu Bách Hạc đang sắp xếp công việc với trợ thủ đắc lực kiêm tổng giám đốc tài chính Lưu Đạt, vừa ra hiệu cho quản gia mang quà mà cậu chuẩn bị mang đến Tân thành để sĩ quan Triệu để cậu kiểm tra lại.

"Các công ty khác đều tốt. Chỉ có lợi nhuận trong báo cáo tài chính tháng này của công ty tàu vận tải biển Nam Dương đã tăng gấp 5 lần so với tháng trước. Số liệu rất khả quan, nhưng nhược điểm là chi phí quý 3 lên tới 30,76 vạn tăng hơn tháng trước 41,37%, chỉ có một mẫu tàu được sản xuất và bán ra, nguyên nhân là gì?"

"Cước bán hàng, tiền lương, quảng cáo và lãi vay tương ứng. Tổng giám đốc Tôn xin cậu chủ yên tâm, hiện đang giảm chi phí bán hàng của chuỗi ngành liên quan đến tàu vận tải biển, kiểm soát chi phí bán hàng và đảm bảo lợi nhuận trong ba quý…"