Chương 7.2

Xe của Triệu Bách Hạc có thể đi qua một lối đi đặc biệt, năm mươi phút sau, xe đã đến cung điện Xuân Minh, khu biệt thự trung tâm đắt giá ở vị trí đắc địa nhất. Cung điện nổi tiếng và huyền bí này chỉ được người thường truyền miệng là nơi ở của hậu duệ quý tộc Thiên Hoàng, là nơi tụ tập của những nhân vật quan trọng và nổi tiếng. Ngay cả tin tức bất động sản cũng không được phép quay chụp công khai, và tất nhiên, giới truyền thông cũng không được phép vào, tất cả an ninh đều được kiểm soát bằng quân sự.

Một hàng dài mấy chục bảo vệ trẻ tuổi đẹp trai cao ngất như cây tùng của nhìn thấy Triệu Bách Hạc bèn lập tức hành lễ chào hỏi, ai không biết còn tưởng là lãnh đạo đang đi kiểm tra ấy chứ. Chẳng bao lâu sau họ đã đến nhà Triệu Bách Hạc, đó là một trang viên biệt thự màu trắng theo phong cách tân cổ điển kết hợp Châu Âu, với suối nước nóng tự thiết kế được bao phủ bởi sương mù, những bông hồng rực rỡ khoe sắc trong vườn, ngoài suối nước nóng ở sân vườn, còn có hồ bơi, sân gôn, trường đua ngựa, gara để xe. Nơi này được phân thành toà nhà khách chính, một toà cho giúp việc và một toà cho vui chơi giải trí, chỉ riêng toà nhà khách chính đã rộng 2700 mét vuông. Chỉ cần nhìn vào nội thất vừa lãng mạn kiểu Địa Trung Hải, vừa tân cổ điển và kín đáo kiểu Trung Quốc, có thể thấy được khiếu thẩm mỹ của Triệu Bách Hạc rất tốt.

Bước vào cửa, một quản gia cao lớn trong bộ đồ màu trắng khoảng bốn mươi tuổi đang dẫn đầu mười tám người giúp việc trẻ đẹp cả nam lẫn nữ, đủ màu da khác nhau. Người quản gia dẫn dắt các nam giúp việc làm lễ cúi người nghênh đón theo phong cách Anh, trong khi các nữ giúp việc vén váy và nhún xuống một chút.

Đáng lẽ đây phải là một nghi thức cực kỳ lố, nhưng Nhạc Đình không thể cười được, vì ở đây có cảm giác rất cung kính, dáng vẻ ngó lơ nhóm quản gia và người giúp việc đang cung kính phục tùng mình của Triệu Bách Hạc khiến Nhạc Đình vô cùng sốc.

Anh từng đi công tác ở Nga, tới điện Kremlin, nhà của Triệu Bách Hạc, không thể nói là 70- 80%, nhưng cũng phải 50% là nằm ngoài tưởng tượng, hơn nữa, đó là hiện thân của hoàng tộc quyền lực nhất quốc gia, rốt cuộc Triệu Bách Hạc... là ai?

"Para preparar o chá" (Đi chuẩn bị trà đi.)

Nhìn Triệu Bách Hạc nói với quản gia mấy câu tiếng nước ngoài, lòng Nhạc Đình dần nặng trịu.

“Cái anh vừa nói là tiếng Pháp à?”

"Tiếng Bồ Đào Nha."

Triệu Bách Hạc cởϊ áσ vest rồi ném cho quản gia, vỗ lên ghế sô pha, ngả người ra sau, bắt chéo chân đầy tao nhã, thản nhiên nói: "Cậu sợ à? Cũng đành chịu, bọn họ là tài sản mẹ tôi để lại, đều là người tốt cả, đừng sợ, cứ đến đây ngồi đi."

"Tôi bảo quản gia đi pha trà rồi, cậu muốn uống gì?"

"Không cần, trông anh cũng không còn khó chịu nữa, tôi về đây." Nhạc Đình đưa hai tay ra sau lưng, nắm chặt, sắc mặt lạnh nhạt.

Triệu Bách Hạc mở to hai mắt, đứng dậy kéo anh lại, cười rất thân thiện ôn hòa: "Sao đi vội vậy? Trước khi đi hãy uống một tách trà đi, Tiểu Đình Tử, cậu lớn như vậy, còn sợ người lạ sao?"

Nhạc Đình bị cậu cả Triệu kéo ngồi xuống ghế sofa, ngơ ngác nhìn bức chân dung khổng lồ một nhà ba người bằng sơn dầu theo phong cách cổ điển đang treo trên tường.

Một người đàn ông trung niên với khí chất sắc sảo và tao nhã, một cậu bé xinh đẹp dễ thương như thiên thần và một người phụ nữ lai thông minh và sáng sủa.

Triệu Lương Nhu... Triệu Bách Hạc... Người sáng lập Tập đoàn Công nghiệp Hoàng Hà... Chủ tịch…