Sủng Vật Của Tiffany Hwang [TaeNy]


Hai người đều là người mới học nghề, thật may là có vị cồn thúc giục, cũng may trước đó cô cũng đã xem qua. Mặc dù nhếch nhác nhưng dù gì cũng thành công, đau gần chết làm cô hung hăng cắn một phát lên cánh tay cậu. Cậu khiến cô chảy máu đương nhiên cô cũng cho cậu hưởng cùng. Đến bây giờ trên cánh tay cậu vẫn còn lưu lại vết sẹo thật sâu, đó là ấn ký của cô để lại cho cậu.

Có những thứ không phá vỡ thì không thể cảm nhận được, khi cấm kỵ giữa bọn họ bị phá vỡ thì tất cả không còn có thể quay trở lại như trước. Tình cảm của cô đối với cậu từ khi đến Paris càng về sau càng được khẳng định, càng ngày càng rõ ràng, cô đã sống hai mốt năm, đã quá hiểu chính mình, cái gì muốn nhất định phải tới tay, nhất là tình yêu.

Có lẽ cô bây giờ cũng không chắc chắn về tình cảm của cậu, nhưng không sao, ít nhất cậu cũng chỉ có một người là cô, bây giờ là thế, tương lai cũng vậy. Vì đền ơn cũng được, vì tình cảm càng tốt, chỉ cần là cậu, cô muốn tất cả.

Nhìn đồng hồ, chắc đến giờ tan lớp của cậu rồi, nhất định phải rẽ qua đón cậu cùng về nhà, thuận tiện còn đi siêu thị mua thức ăn mang về nhà.

Nghĩ đến liền làm, cô nháy xi nhan rẽ vào trường cậu.

Hai mươi phút sau, cô từ từ lái xe vào trường, mưa lại càng lớn, xe của cô nhanh chóng đi chậm lại tránh cho bánh xe làm té nước lên người đi đường.

Thời gian vừa đúng, thấy trên đường từng nhóm một học sinh đi qua, môi cô khẽ nhếch lên, biết tên tiểu quỷ đó tính tình cổ quái nhất định sẽ đi sau cùng, không sợ không đợi nổi cậu.

Thời tiết mùa đông, lại đang mưa, lúc này bầu trời đang xám xịt, cô lái xe cẩn thận, đôi mắt lơ đãng quét về phía trước, trong chớp mắt dừng lại.

Màn mưa đan vào, bay phất phơ đầy mê hoặc, cô gái trẻ cùng cô gái kia đứng ở đó cùng mặc đồng phục. Cô gái cầm chiếc ô to màu đen, gương mặt cực kỳ thâm trầm, mà cô gái tóc vàng xinh đẹp bị nước mưa làm cho ướt nhẹp, gò má hồng hào làm nổi bật lên gương mặt ngọt ngào mà vui vẻ. Cô ngẩng lên nhìn về phía thiếu niên cười cười, hai người chung một chiếc ô đứng vui vẻ như trong một bức tranh.

Đôi mắt sáng của Tiffany khẽ nhíu lại, nhìn về hai người kia.

Mắt cô nàng kia sáng lên, đôi môi đỏ thắm hé mở giống như đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ cho cô gái kia nghe mà cô gái thì mặt nhàn nhạt không nhìn ra vẻ vui buồn, một hồi lâu lắc đầu rồi đưa ô cho cô nàng.

Cô gái liều chết khoát tay, muốn kéo tay của cậu, rất rõ ràng là mời cậu cùng che chung một cái ô.

Cái ô kia cô khá quen thuộc, vì cậu là một người tỷ mỉ và cẩn thận, ở Paris luôn mang theo nó cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ thấy cậu phải làm cái chuyện đội mưa nhếch nhác cả.

Nhìn đến đây, đã đủ rồi. Tiffany xoay tay lái, cũng không quan tâm đường này có quay đầu được hay không, phóng thẳng đến bọn họ rồi đạp mạnh phanh. Xe thể thao đắt giá, tính năng ưu việt trong nháy mắt tăng tốc và thắng gấp dừng lại ngay gần chỗ hai người đang đứng. Những vũng nước đọng ven đường bị bánh xe đột ngột chạy qua té hết lên những người đứng ven đường.

"Á!" Elaine kêu lên một tiếng, cả người bị té ướt một mảng lớn, cô không tự chủ lui về phía sau mấy bước.

Tiffany cũng không may mắn thoát khỏi, cả tóc và quần áo ướt hết, cậu ngước lên nhìn chiếc xe thể thao phách lối kia, nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, đôi mắt đen nhánh chợt có một tia sáng thoáng qua.

"Rầm" một tiếng, Tiffany đóng cửa xe lại bước đến. Chiếc áo sơ mi màu trắng bằng lụa tơ tằm phối cùng chiếc quần đùi màu đỏ, chiếc đai lưng tinh xảo quấn quanh vòng eo mảnh khảnh, khoác ngoài là chiếc áo len màu tro, mái tóc xoăn tùy ý xõa xuống, vừa mang khí chất cuồng dã sẵn có lại mang mấy phần thục nữ dung hợp với nhau, chỉ cần đứng đó thôi cũng đủ hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Không khí ẩm ướt mà lãnh lẽo, mưa bụi dày đặc, nhưng lúc này đây Tiffany đang giận dữ như ngọn lửa muốn thiêu đốt, lại xinh đẹp động lòng người.

Trong giây lát, Taeyeon nhận ra cô đang đứng dưới mưa, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng lập tức thay đổi, cậu nhanh chóng bước tới, kéo lấy tay cô đem cô đẩy vào trong xe: "Đừng đi mưa, sẽ cảm mạo!"

Mắt cậu thoáng qua tia tức giận, biết cô tùy hứng không còn cách nào khác nhanh chóng cởϊ áσ khoác ra che lấy đầu cô, hoàn toàn không để ý mình đang một thân áo mỏng manh bị mưa làm ướt hết.

Tiffany trừng mắt nhìn hắn, sải bước tới cô gái đang sửng sốt nhìn, đầy khí thế hung hăng đến trước mặt cô ta nhìn lên nhìn xuống đánh giá một phen. Rất tốt! Khuôn mặt tươi trẻ, ngọt ngào động lòng người, nhìn thật biết điều lương thiện và khéo léo hoàn toàn không giống với cô. Lại hung hăng trừng mắt nhìn về phía tên kia đang chỉ biết che mưa cho cô, lát nữa sẽ tính sổ với cậu, quay lại nhìn cô gái, ngạo mạn hỏi: "Cô là ai?"

"Tôi... Tôi tên là Elaine, bạn học của Taeyeon."

Cái cách cô ta nói từ "Taeyeon" thật mềm ngọt nhưng lại khiến Tiffany cực kỳ không thoải mái, trừng mắt đằng đằng sát khí nhìn ai đó. Tiffany cho đến giờ vẫn là một người không thích làm khó ai cả, muốn chơi ác tất nhiên phải tìm kẻ đầu sỏ gây nên chuyện, nhưng không phải là bây giờ, "Cô thích cậu ta?", ngón tay thon dài xinh đẹp chỉ về tên đang đứng bên cạnh hỏi.

Gương mặt đáng yêu của Elaine ửng đỏ, len lén liếc nhìn Taeyeon một cái, mặc dù xấu hổ nhưng vẫn dũng cảm nhẹ nhàng gật đầu, "Phải... Tôi... Thích cô ấy."

Tỏ tình trắng trợn như vậy, cái kiểu tỏ tình này cô không xa lạ, bất kể là cô hay cậu mỗi năm đều bị gặp vô số lần tỏ tình. Nhưng mà lần này không giống, lần nay là cô gái đứng cạnh cậu, đi chung một cái ô.

"Thích?" Trừng ánh mắt như dao nhìn ai đó, lại tiếp tục quay lại hỏi: "Vậy cô có biết tôi là ai không?"

"Biết." Dịu dàng gật đầu, "Tôi biết rõ chị là chị gái của Taeyeon." Từ khi quen biết Taeyeon, cô liền bị cô gái khác người này mê hoặc, so với những người tùy tiện khác hoàn toàn bất đồng. Cậu nhã nhặn, trầm tĩnh tự nhiên, học cùng cậu mấy năm càng thấy thích cậu. Đối với người cô yêu thích tất nhiên cô sẽ tìm hiểu kỹ, cô biết cậu có một chị gái, tình cảm rất tốt, bọn họ sáu năm trước đến Paris, Tiffany hiện tại đang học ở trường đại học LGD.

Tiffany cười mang theo vài phần cổ quái: "Cô nói, tôi là chị gái của Taeyeon?" Ý vị sâu xa liếc nhìn cậu đang trầm mặc một cái.

"Vâng"

"Rất tốt." Xoay người nhón chân lên ôm cổ của cậu, ngẩng đầu lên hôn lên môi của cậu, nhẹ nhàng nếm nước mưa lạnh băng trên môi cậu, rồi nước mưa cũng nhanh chóng bị nhiệt độ của hai người làm cho nóng lên.

Lưỡi của cô thăm dò vào bên trong miệng cậu, câu dẫn, trêu chọc môi lưỡi cậu, sau đó càng không thể kiểm soát lưu luyến không thể tách rời ra, lưỡi của cô từ từ liếʍ qua đôi môi ướŧ áŧ của cậu, sau đó quay đầu nhìn về cô gái đang tái nhợt: "Cô nói xem, chúng tôi có đúng là chị em?"

Sao có thể là chị em? Elaine khϊếp sợ không cách nào mở miệng, coi như ngu nữa, cũng nhìn và hiểu nụ hôn kia không phải đơn thuần giữa chị em, cô thấy rõ ràng lưỡi của hai người....

Trời ạ! Cô gái cô thích mấy năm đã sớm có người yêu, hơn nữa người kia lại là chị gái của cậu, điều này thật sự là...

Nhìn cô gái khóc chạy đi khiến trong mắt Tiffany lửa giận càng bùng cháy, hiện tại thương tâm một chút nhưng tốt hơn hết là đừng lún sâu vào. Lại quay đầu nhìn cái tên tác giả gây ra mọi chuyện, thế mà cậu còn dám bình tĩnh nhìn cô.

Cậu còn dám bình tĩnh, còn dám bình tĩnh?

"Dám trêu hoa ghẹo nguyệt, dám phóng điện lung tung này!" Tức muốn chết, cô dùng sức đạp mạnh chân cậu.

"Đi lên xe." Chân cậu bị cô đạp cũng không tránh né, vẫn chăm chú để ý tới áo khoác đang trùm lấy đầu cô đã rất ướt vì nước mưa. Thời tiết như vậy cô sẽ rất dễ bị cảm lạnh, nếu như cô thích cứ lấy thân thể cậu mà phát tiết cũng được.

"Còn dám ra lệnh cho người ta?" Cô không dám tin trừng cậu, tức giận đến toàn thân phát run, "Người ta không đi đấy, làm gì được nào?"

Thêm Bình Luận