Chương 18: Trò chơi

Giữa mùa hè, thời tiết nắng nóng đang giảm xuống, sắc trời dần tối sầm xuống dưới, sặc sỡ ánh đèn chiếu sáng nguyên bản yên tĩnh tiểu đảo, ánh đèn cùng bầu trời tinh quang lẫn nhau chiếu rọi.

Năm người ngồi ở dưới tàng cây, một bên uống băng, một bên ăn đồ Lãnh Nhiễm Tịch nướng.

“Ong ong... Ong ong...”

Điện thoại Lãnh Nhiễm Tịch ở trên bàn vang lên, ,cô cầm lấy nhìn thoáng qua, liền tắt đi. Vừa buông điện thoại xuống, liền run lên lần nữa, cô bất đắc dĩ mở lên nghe, “Sao.”

“Cậu có phải hay không không định trả lời tin nhắn của tôi! Nghe nói cậu đang ở suối nước nóng, cậu kêu giám đốc chuẩn bị cho tôi một phòng đi.”

“Đem điện thoại cho giám đốc.” Lãnh Nhiễm Tịch không nghĩ cùng cô nói chuyện vô nghĩa.

“Lãnh tổng, ngài hảo.” Giám đốc tiếp nhận điện thoại của Lãnh Nhiễm Tịch đưa qua, cung kính mà nói.

“Cấp cho Mạc tổng một phòng, cô ấy yêu cầu gì tận lực thỏa mãn.”

“Tốt, tôi đây đi chuẩn bị cho Mạc tổng phòng kế bên Thẩm trợ lý.”

“Ân.”

Nghe được Lãnh Nhiễm Tịch phân phó, liền lễ phép mà đưa điện thoại trả lại, nhanh chóng đi chuẩn bị phòng cho Mạc Nhan.

“Uy, coi như cậu đủ tử tế, cậu ở nơi nào? Tôi đi tìm cậu.”

“Tôi ở tiểu đảo ăn cơm.” Lãnh Nhiễm Tịch trả lời nói.

“Là ai?” Tiêu Ngôn Cảnh làm khẩu hình miệng hỏi Lãnh Nhiễm Tịch.

Lãnh Nhiễm Tịch che lại microphone, thanh âm rất thấp, “Mạc Nhan.”

“Kêu cô ấy mang năm bộ áo tắm lại đây.” Tiêu Ngôn Cảnh nói.

Lãnh Nhiễm Tịch gật gật đầu, buông ra microphone, “Trong chốc lát cậu dựa theo nội dung WeChat mang năm bộ áo tắm lại đây.”

“Nga, hảo, không thành vấn đề.” Nói xong liền đem điện thoại treo.

Tiêu Ngôn Cảnh cùng Mạc Nhan chia sẽ kích thước áo tắm, Tô Thiển cùng Thẩm Nghệ đều không nghĩ ở chỗ này tắm, Tiêu Ngôn Cảnh mặc kệ các nàng có nguyện ý hay không, nhìn ra kích cỡ, liền chia Mạc Nhan.

Tiêu Ngôn Cảnh thấy Thẩm Nghệ ngồi ở bên cạnh bàn không nói lời nào mà nhìn vào cánh gà trong tay mình, cho rằng nàng còn không có ăn no.

Nàng nhìn cánh gà trong tay mình, đây là cái cuối cùng, nàng có chút do dự, sợ Thẩm Nghệ ngại với thân phận trợ lý, ngượng ngùng há mồm, cuối cùng quyết tâm, đưa cho Thẩm Nghệ.

Thẩm Nghệ ngượng ngùng mà tiếp nhận cánh gà, “Cảm ơn Tiêu tỷ.”

Lão bản làm đồ ăn quá ngon, nàng cũng không biết còn cái gì Lãnh Nhiễm Tịch sẽ không làm được, quả thực nhân gian cực phẩm. “Phu nhân thật là có lộc ăn, Lãnh tổng làm đồ ăn quá ngon!”

Tiêu Ngôn Cảnh mỉm cười nói: “Này liền ăn ngon? Rốt cuộc này còn không phải sở trường của em ấy, bất quá, Tiểu Thiển hẳn là ăn được nhiều thứ.”

“Ân, đồ ăn rất ngon.” Tô Thiển nhẹ nhàng mà đáp.

“Tôi trước ăn qua vài lần, bất quá ,chỉ là vài lần.” Thẩm Nghệ cười trả lời.

Lãnh Tử Tịch cùng Lãnh Nhiễm Tịch toàn bộ hành trình cơ hồ không có gì lời nói, toàn bộ hành trình sủng nịch nhìn Tô Thiển, Tiêu Ngôn Cảnh cùng Thẩm Nghệ ba người nói chuyện phiếm.

Đại khái nửa giờ, Mạc Nhan liền mang theo rượu cùng áo tắm, còn có một cái rương không biết là cái gì.

“Surprise!” Mạc Nhan kêu to.

“Như thế nào không mang bạn gái tới! Một chút cũng không giống Mạc thiếu phong cách a!” Tiêu Ngôn Cảnh cười như không cười mà nhìn nàng.

Mạc Nhan cười ha hả mà đi tới, “Tiêu tỷ cứ trêu ghẹo em, em tới nơi này chính là vì thanh tĩnh.”

Nói xong nhìn về phía những người khác mà chào hỏi, cuối cùng nhìn về phía Tô Thiển.

Mạc Nhan nghĩ , cảm thấy chính mình rất cần thiết, trịnh trọng giới thiệu một chút về chính mình.

Ngày thường có chút không đứng đắn người, giờ phút này càng thêm mà ngả ngớn mà nhìn Tô Thiển nói: “Tô Thiển, cùng em một lần nữa giới thiệu một chút tôi. Mạc Nhan, 27 tuổi, là người của thành phố B , cùng cậu ấy là bạn đại học cũng kiêm chức bạn tốt, 25 tuổi đi cùng nhau về nước, là giám đốc của Lãnh thị tập đoàn kỳ hạ tinh diệu truyền thông. Ở hôn lễ lúc đó tôi có đi, phỏng chừng em không chú ý tới tôi!”

“......” Tô Thiển sửng sốt!

Mạc tổng đây là làm gì? Tô Thiển khó hiểu mà nhìn về phía Lãnh Nhiễm Tịch, giống như hỏi lại, chẳng lẽ mình giới thiệu đối tượng cho sao?

Lãnh Nhiễm Tịch thấy Tô Thiển phản ứng, không nhịn được mà mỉm cười, bất quá trên mặt cũng không biểu hiện ra.

“Được rồi, đừng náo loạn, nhanh ngồi xuống ăn chút đi.” Lãnh Nhiễm Tịch dời đề tài, đem đồ ăn trước mắt nàng, cô cảm thấy Mạc Nhan đối Tô Thiển có một ít địch ý, không biết từ đâu mà đến, cô khả năng cần tìm hiểu một chút.

“Tuân lệnh! Đại lão bản!” Mạc Nhan tiếp nhận que nướng.

Lãnh Tử Tịch lúc này đã đem năm bộ áo tắm phân biệt đem ra phân phát cho mỗi người một cái, nhìn kiểu dáng, đều là bikini, người này thật là........

Toàn bộ trên bàn cơm, Mạc Nhan nhưng vẫn tìm đề tài cùng Tô Thiển đáp lời, Lãnh Nhiễm Tịch mặt đen lại hắc, Mạc Nhan phảng phất nhìn không ra.

Thẩm Nghệ nhìn cả người Lãnh Nhiễm Tịch phát ra khí lạnh, rùng mình một cái, Mạc tổng a! Ngài nhìn không ra Lãnh tổng mặt đang đen lại sao!!!

Tuy rằng trong lúc Mạc Nhan đều không ngừng nói, nhưng nàng vẫn luôn quan sát thái độ cùng biểu tình của Lãnh Nhiễm Tịch và Tô Thiển, nên nàng mới không sợ Lãnh Nhiễm Tịch mặt đen!

Ăn cơm xong , không khí tuy rằng không có phần hòa hợp là mấy, có Tiêu Ngôn Cảnh ở chỗ này sinh động không khí, thường mang đến cho mọi người tiếng cười thoải mái.

Mạc Nhan đem từ nhà ăn một mâm đựng trái cây đã được cắt xong, từ rương giữ nhiệt bưng đi lên.

Lãnh Tử Tịch nhìn Mạc Nhan hành vi cẩn thận, nói: “Không nghĩ tới Tiểu Mạc Mạc còn rất cẩn thận.”

“Ha, Tử Tịch Tỷ như thế là không hiểu biết em rồi, em chính là thực ôn nhu, thực ấm lòng, không giống nào đó người nào đó khó hiểu phong tình!” Mạc Nhan cười liếc mắt nhìn một cái Lãnh Nhiễm Tịch.

Tiêu Ngôn Cảnh nhìn thoáng qua thời gian: “Mới vừa cơm ăn cơm xong, cũng không thể ngâm suối nước nóng, đợi một lát đi, thời gian còn rất sớm, nếu không, chúng ta lại chơi một trò chơi? “

Mạc Nhan vỗ tay nói: “Hảo a hảo a, chơi thật hay thách đi.”

Lãnh Nhiễm Tịch, Lãnh Tử Tịch, cùng Tô Thiển, đều mặt vô biểu tình.

Mạc Nhan thấy các nàng ba người đều không có phản ứng, đành phải nghiêng đầu nhìn thoáng qua Thẩm Nghệ.

“Tôi sao cũng được.” Thấy Mạc Nhan nhìn chằm chằm mình Thẩm Nghệ không còn cách nào khác phải đáp ứng.

Mạc Nhan rất thích sự náo nhiệt, thấy Thẩm Nghệ đồng ý, lập tức lấy lại tinh thần nói: “Vậy là được rồi, chúng ta bắt đầu chơi thôi.”

Trừ bỏ Mạc Nhan cùng Tiêu Ngôn Cảnh, bốn người còn lại…… Mặt vô biểu tình ngồi, đều không có ra tiếng.

Mạc Nhan nhìn thoáng qua xung quanh, đi đến bụi cỏ ngắt một cành dài một cành ngắn ba cành vừa, nắm ở trong tay, đi lại nói: “Ai rút được cành dài thắng được hỏi còn cành ngắn thua bị hỏi!”

Tiêu Ngôn Cảnh vẻ mặt không sợ gì cả, không nói hai lời mà vươn tay đi, cũng không thèm nhìn tới liền đặt lên bàn.

Ngay sau đó Lãnh Nhiễm Tịch, Lãnh Tử Tịch, Tô Thiển, Thẩm Nghệ lần lượt rút ra.

“Oa nga ~” Mạc Nhan phát ra một tiếng kinh ngạc cảm thán!

Tiêu Ngôn Cảnh tập trung nhìn vào, cũng trợn tròn mắt.

Không phải đâu, nàng sao lại xui đến vậy? Như thế nào lại rút được cái ngắn nhất? Nhìn qua Mạc Nhan, lại là dài nhất!

Nàng cả người đều không vui, nhìn vào tay mình: “Không thể nào! Với vận may...... Nên đi mua vé số!”

“Hiện tại mua cũng không còn kịp rồi ……” Mạc Nhan thập phần vui sướиɠ khi người gặp họa nói.

Tiêu Ngôn Cảnh không phục mà bĩu môi, ôm cổ Lãnh Tử Tịch giả vờ khóc thút thít, Lãnh Tử Tịch khóe miệng cong lên vỗ vỗ nàng.

Mạc Nhan uống một ngụm rượu , hô lớn: “Tiêu tỷ, chị muốn nói thật hay thách?”

“Hừ, đương nhiên là nói thật!”

“Tiêu tỷ cùng Tử Tịch tỷ một đêm nhiều nhất làm mấy lần a?” Mạc Nhan mang trên miệng một nụ cười tà ác.

Tô Thiển không khỏi mở to hai mắt, như nào lại lớn mật như thế? Theo bản năng mà gãi gãi bàn tay.

Lãnh Nhiễm Tịch thời khắc chú ý Tô Thiển nhất cử nhất động, nhìn thấy nàng động tác nhỏ, cảm thấy có chút buồn cười, tức khắc khóe miệng cong lên.

“Năm lần.” Tiêu Ngôn Cảnh nói xong liền ngượng ngùng mà ghé vào lòng ngực của Lãnh Tử Tịch.

Mà Lãnh Tử Tịch toàn bộ hành trình mặt hắc, cười như không cười mà nhìn Mạc Nhan, Mạc Nhan rùng mình một cái, làm một động tác cáo từ.

Một hồi lâu, Tiêu Ngôn Cảnh mới chống thân thể, hờn dỗi nhìn Lãnh Tử Tịch, bắt đầu một vòng chơi mới, lần thứ hai ngắn nhất là Mạc Nhan, dài nhất là Lãnh Nhiễm Tịch, Mạc Nhan cũng chọn nói thật.

Tô Thiển chỉ thấy Lãnh Tử Tịch cho Lãnh Nhiễm Tịch một ánh mắt, Lãnh Nhiễm Tịch gật đầu, nói: “Mạc Nhan, cậu một đêm nhiều nhất làm mấy lần?”

Mạc Nhan không sao cả mà cười nói , “Ngạch... Không có lợi hại như Tiêu tỷ ba lần!”

“Hỗn đản!” Tiêu Ngôn Cảnh nắm lên tờ giấy bên cạnh cuộn lại, liền ném về hướng nàng, vì nàng trêu ghẹo mình.

Những người khác không khỏi cười rộ lên, ngay cả vẫn người vẫn luôn yên lặng không gây ra tiếng động Lãnh Tử Tịch đều cười mi mắt cong lại. Kế tiếp thua chính là Tô Thiển, thắng chính là Lãnh Tử Tịch, vẫn chọn lời nói thật, Lãnh Tử Tịch cúi đầu nghĩ , ngẩng đầu nghiêm túc mà nhìn nàng chằm chằm hỏi: “Em sẽ cùng A Nhiễm luôn ở bên nhau sao?”

Thẩm Nghệ vốn dĩ vẫn luôn đem chính mình coi như bóng dáng, nghe thấy cái này vấn đề, nàng đều cảm thấy Lãnh tổng tỷ tỷ cố ý phóng thủy đi, chính là trừ bỏ nàng cùng Tô Thiển, vài người khác đều rõ ràng Lãnh Tử Tịch khi hỏi câu này.

Tô Thiển gật đầu, “Sẽ.”

Nghĩ thầm, lúc trước khi quyết định gả cho cô ấy liền không nghĩ tới chính mình còn sẽ có tự do, tuy rằng hai người ước định 5 năm, nhưng nếu Lãnh Nhiễm Tịch không chịu thả nàng rời đi, nàng liền thật sự có thể rời đi sao!

Trò chơi tiếp tục, Mạc Nhan vội vàng nói: “Đều chọn nói thật rất nhàm chán, tiếp theo đem thua chính là đại mạo hiểm ha.”

Nhưng mà lần này thua lại là Lãnh Nhiễm Tịch, thắng là Mạc Nhan.

Mạc Nhan cao hứng mà nhảy lên, cười đến đặc biệt gà tặc, “Tôi sẽ cho cậu biết, đại mạo hiểm không phải đáng sợ........”

Tô Thiển đột nhiên có cảm giác không tốt, bất an mà xoa tay.

“Trong chốc lát hai em ấy còn có cái năm phút hôn nồng nhiệt, không được chọn hôn!” Tiêu Ngôn Cảnh hướng về phía Mạc Nhan nói.

Mạc Nhan một tay đỡ trán một tay vỗ ngực: “Còn có chuyện này nữa sao! Quá mạo hiểm, may mắn em vừa rồi chưa nói, em cần phải suy nghỉ cẩn thận một chút.”

......

“Cậu đổi áo tắm, ôm Tô Thiển đi ngâm bên kia mười phút.” Mạc Nhan nghĩ quay đầu nhìn Lãnh Nhiễm Tịch nói.

“Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta đi đổi áo tắm cùng nhau ngâm, bất quá trừng phạt vẫn như cũ nga ~” Tiêu Ngôn Cảnh đứng lên lôi kéo Lãnh Tử Tịch đi đến phòng thay đồ.

Tô Thiển mi nhíu lại, ngồi ở ghế trên, thần sắc tối tăm, Mạc Nhan thúc giục hai người một tiếng, kêu Thẩm Nghệ cũng đi thay quần áo.

Tô Thiển cầm áo tắm chậm rãi đi hướng phòng tắm, Lãnh Nhiễm Tịch tay dừng lại một chút, nhìn cửa phòng tắm đóng lại trong lúc nhất thời cảm thấy có chút thất bại, nhìn chằm chằm cửa phòng tắm thật lâu.

Mọi người đều đổi xong quần áo, mới thấy Tô Thiển chậm rãi đi ra, trên mặt nhìn không ra biểu tình.

Cái ao kia phi thường nhỏ, vừa đủ chứa hai người, cảnh sắc cũng tốt , mọi người cũng không có vây quanh ao nhỏ, mà ngồi ao của mình mà nhìn chằm chằm vào hai người.

Lãnh Nhiễm Tịch nhìn nàng khẩn trương mà ửng đỏ gương mặt, “Lãnh thái thái, em đừng khẩn trương.” Nghĩ nói tiếp: “Em càng như vậy, bọn họ càng nháo.”

Lãnh Nhiễm Tịch nàng bế lên, làm nàng ngồi trên đùi mình, nhẹ nhàng hống.

Hai người tương đối cao, Lãnh Nhiễm Tịch đành phải đem lui người thẳng, Tô Thiển ý thức được ôm chặt cổ cô, thân thể cứng đờ, mới uống xong rượu vừa có cảm giác say nhưng hiện tại đều thanh tỉnh.

Nước suối ấm áp, nhẹ vỗ về Tô Thiển vòng eo, lại vỗ vào nội tâm nàng.

Một đợt lại một đợt khẽ vuốt, làm Tô Thiển trong cổ họng có cảm giác khô khốc co chặt, muốn động một chút, thậm chí mỗi một lần tim đập đều có thể nghe được rõ ràng.

Tối tăm ánh sáng, Lãnh Nhiễm Tịch trước mắt dần dần một mảnh mông lung, dáng người dựa vào trì trên vách, nàng cảm thấy chính mình thân thể càng ngày càng nhiệt, suy nghĩ cũng không thể khống chế.

“Đừng lộn xộn!” Thanh âm khàn khàn Lãnh Nhiễm Tịch, lời này nói không đầu không đuôi.

Tô Thiển trong nháy mắt không minh bạch nàng là có ý tứ gì, tinh tế cân nhắc một phen, tức khắc co quắp không thôi, hai người đều mặt đều đỏ.

Mạc Nhan ở bên cạnh huýt sáo ồn ào, làm hai người càng thêm xấu hổ