Chương 3: Cùng nhau tắm rửa

Dư Sấm đi học, Nguyền Kiều Kiều cũng phải đi nhà trẻ, ba mẹ Dư gia mua một căn chung cư gần trường học cho hắn, sau đó thuê bảo mẫu và hầu gái chăm sóc.Nguyễn Kiều Kiều không thể xa Dư Sấm, vừa nghe hắn phải đi nơi khác học, thương tâm khóc ngay cả sữa cũng không uống.

Vì thế ba Nguyễn mẹ Nguyễn dứt khoát cho cô nhập học ở nhà trẻ gần trường tiểu học của Dư Sấm, sau đó giao Nguyễn Kiều Kiều cho hắn chăm sóc, dù sao con gái nhà mình đi theo thằng bé Dư gia từ khi còn nhỏ, bọn họ cũng có lòng tin.

Cứ thế, Tiểu Dư Sấm và Tiểu Nguyễn Kiều Kiều cùng sống chung.

Thật ra dựa vào đầu óc thông tuệ của Dư Sấm, có thể nhảy lớp lên thẳng năm nhất tiểu học, nhưng ba mẹ Dư gia cảm thấy cho con đi theo quy trình vẫn tốt hơn.

Cho nên đối với Dư Sấm mà nói, đi học quá nhàm chán, các bạn trong ban không khác gì nhà trẻ.

Nhưng hắn có một hứng thú duy nhất, chính là dạy Nguyễn Kiều Kiều làm bài tập.

Nguyễn Kiều Kiều mới lên nhà trẻ, nội dung đang học là con số.

Dư Sấm và cô cùng nhau ngồi quỳ trên thảm lông tơ, chỉ vào hình con số trên sách nói.

"1, 2, 3."

Nguyễn Kiều Kiều ngoan ngoãn đọc theo ca ca.

"1, 2, 3."

Dư Sấm vuốt đầu cô khen.

"Được, bảo bối giỏi quá!"

Nguyễn Kiều Kiều vui vẻ hôn một cái lên môi Dư Sấm.

Buổi tối tắm rửa, Nguyễn Kiều Kiều đều tắm cùng Dư Sấm, bởi vì lần đầu tiên, vốn dĩ các hầu gái muốn giúp cô tắm, đáng tiếc bị cô cự tuyệt ầm ĩ, cả người trơn bóng chạy vào phòng tắm Dư Sấm, mọi người không bắt được, cuối cùng Dư Sấm đồng ý cho Nguyễn Kiều Kiều tắm cùng với hắn, bọn họ mới từ bỏ.

Bởi vậy, sau này Dư Sấm thường xuyên lấy chuyện đó ra trêu chọc Nguyễn Kiều Kiều, nói cô là "Tiểu sắc quỷ".

Nguyễn Kiều Kiều không thèm để ý, chỉ cần được ở bên ca ca, cô rất vui vẻ.

Hai người cùng nhau ngâm mình trong phòng tắm, Nguyễn Kiều Kiều thoải mái híp mắt, nhìn con vịt màu vàng bơi trên mặt nước, cầm lên xoa bóp, vịt phát ra tiếng "Cạc cạc".

Dư Sấm ôm cô vào lòng, cho cô tựa vào người mình, sau đó bôi sữa tắm em bé lên khắp người Nguyễn Kiều Kiều.

Mỗi lần đυ.ng đến eo cô, Nguyễn Kiều Kiều ngứa nên cười xoắn tới xoắn lui, chỉ là hôm nay cô chú ý dưới mông có thứ gì đó kỳ quái, trẻ con tìm tòi theo bản năng, duỗi tay chộp lấy.

Không ngờ, mới vừa đυ.ng, Dư Sấm đã kỳ quái hừ một tiếng.

"Ca ca, đây là cái gì?"

Dư Sấm không biết nên trả lời thế nào, nhớ lời ba nói với hắn, hắn nói.

"Đây là chim nhỏ, chờ ca ca lớn lên, sẽ biến thành đại điểu!"

Nguyễn Kiều Kiều xoay người, chớp mắt to ủy khuất nói.

"Tại sao Kiều Kiều không có chim nhỏ?"

Dư Sấm đắc ý cười rộ lên, như là rất tự hào nói."Đương nhiên, ba đã nói, đây là thứ chỉ con trai mới có, con gái như em đương nhiên là không có!"

Nguyễn Kiều Kiều càng thêm thương tâm, mắt ngập nước.

"Ô ô ô... Kiều Kiều muốn chim nhỏ!"

Cô nói, bắt đầu la lối khóc lóc trong lòng Dư Sấm, túm cánh tay hắn lắc lư.

Dư Sấm gãi đầu, đành phải nghĩ ra câu ba hắn nói còn lại để an ủi cô.

"Bảo bối đừng khóc, trên người con gái như em cũng có một thứ mà con trai không thể sờ nha."

"Thật không... Là cái gì?"

Dư Sấm chỉ vào hai nốt hồng phấn trước ngực Nguyễn Kiều Kiều.

"Chính là cái này, gọi là... Vυ"."

Tuy rằng Dư Sấm thấy không khác gì của mình, hệt như nhau thôi, nhưng ba hắn đã nói thế, hơn nữa đang an ủi cô, nên Dư Sấm nói như vậy.

"Nhưng mà ca ca cũng có..."

Nguyễn Kiều Kiều duỗi tay sờ đầṳ ѵú của Dư Sấm, Dư Sấm xoay người tránh, hắn nói

"Chờ em lớn thì sẽ khác."

Nghe vậy, Nguyễn Kiều Kiều được an ủi, tiếp tục vui vẻ nghịch nước, rốt cuộc Dư Sấm thở dài nhẹ nhõm một hơi.