Chương 44

Mông bị gió thổi lạnh, Vạn Bảo Bảo ngừng thở không dám động đậy, sợ thật sự có mãnh thú gì đó, nghe thấy giọng nói của cô sẽ không tốt.

Ai ngờ, tiếng động đằng sau bụi cỏ qua đi, cô không đợi được động vật bốn chân xuất hiện, ngược lại nghe được một giọng nói quen thuộc.

"... Lời này có ý gì?"

m thanh trầm thấp, trong giọng nói mang theo ý cười, Vạn Bảo Bảo gần như cùng lúc nghe ra chủ nhân của giọng nói là ai.

Cừu Ương.

Thanh âm là từ phía sau tảng đá lớn truyền đến, dường như cách cô một khoảng cách.

Vạn Bảo Bảo: ... Làm sao bây giờ? Cô có nên kéo quần lên không?

Cừu Ương hiển nhiên là đang nói chuyện với người nào đó.

Nhìn hoàn cảnh bốn phía, cây xanh rợp bóng, núi hoang dã lĩnh, ai sẽ tìm nơi như thế này nói chuyện?

Lúc này, phía sau tảng đá lớn vang lên một giọng nam khác, nghe có chút hổn hển, khẩu khí cực kỳ kích động: "Mới vừa rồi ta chính tai nghe thấy đệ tử trong tông ngươi lén lút đàm luận, nói ngươi căn bản không đặt ta vào mắt, còn ở sau lưng phá hủy thanh danh của ta! Cừu Ương, không nghĩ tới ngươi ngoài mặt ra vẻ đạo mạo, bên trong lại quỷ quyệt như vậy!"

Vạn Bảo Bảo nghiêng đầu, tuy rằng cô bắt đầu nghe từ nửa đường, nhưng dựa vào hiểu biết của cô đối với Cừu Ương, hắn cũng không phải là loại người sẽ nói xấu sau lưng người khác.



Cừu Ương cười nhạt nói: "Không biết là đệ tử nào trong tông môn ta nói?"

Nam nhân hô lớn: "Ngươi đừng hỏi thăm, ta sẽ không để ngươi làm khó dễ người khác!"

Cừu Ương đưa mắt nhìn về hướng tảng đá lớn, chậm rãi nói: "Lý chân nhân, ta và ngươi cộng thêm hôm nay cũng chỉ gặp mặt hai lần, Cừu Ương ta có lý do gì phải hạ thấp ngươi?"

Nam nhân đối diện Cừu Ương mặc đạo phục Đằng Các Tông, y chính là tu sĩ tỷ thí với Cừu Ương lần này, Lý Thành.

Lý Thành tu tiên sớm hơn Cừu Ương mười năm, trước khi Cừu Ương chưa xuất hiện, y cũng coi như nhân tài kiệt xuất trong thế hệ tiểu bối.

Cừu Ương sau đó Trường Giang sóng sau xô sóng trước, thanh danh vang dội, khiến cho Lý Thành rất không phục.

Một năm trước y ở trên đường tu hành ngẫu nhiên gặp được Cừu Ương, liền đề xuất muốn tỷ thí.

Cừu Ương không cự tuyệt, mấy chiêu đã đánh cho Lý Thành hoa rơi nước chảy. Lý Thành mất mặt, từ đó về sau liền ghen ghét Cừu Ương.

Lần này cũng là vì báo thù chuyện lần trước mà xung phong muốn cùng Cừu Ương quyết thắng bại.

Ai ngờ vừa tới Thượng Nguyên Tông đã nghe thấy mấy nữ đệ tử thảo luận, nói Cừu Ương hạ thấp y như thế nào.

Lý Thành vốn tâm khí cao, bị kí©h thí©ɧ liền lập tức tìm người truyền lời cho Cừu Ương, muốn tìm hắn nói chuyện riêng.



Lý Thành khinh thường hừ nói: "Ta đến không phải vì nghe ngươi giảo biện! Hôm nay ngươi phải tạ lỗi với ta!"

Thanh âm Lý Thành càng rống càng lớn, vừa vặn che giấu cho Vạn Bảo Bảo, cô theo tần suất nói chuyện của y, cẩn thận xách quần lên.

Không được, cô phải lén lút chuồn đi.

Lý Thành này khẩu khí điên cuồng, nói không chừng một hồi còn muốn động thủ với Cừu Ương. Nếu như bị hai người bọn họ phát hiện cô ở chỗ này nghe lén, vậy thì xấu hổ rồi đây...

Vạn Bảo Bảo cẩn thận xách quần, đột nhiên, cô nghe được một tiếng chuông rất nhỏ.

Hả? Là ảo giác của cô sao? Tiếng chuông ở đâu ra?

Cùng lúc đó, Cừu Ương nghe được tiếng chuông, tầm mắt hơi dừng lại, đôi môi mỏng đỏ như máu chợt nhếch lên, kéo ra một nụ cười quỷ dị.

Lý Thành ở đối diện nói nhảm chợt ngừng lại, nụ cười của Cừu Ương làm cho sau gáy y không khỏi phát lạnh: "Ngươi, ngươi cười cái gì?"

Cừu Ương nhìn về phía bìa rừng, cười nói: "Ngu xuẩn."

Tác dụng của Lý Thành chỉ có một, chính là gọi Cừu Ương tới đây. Như thế cho dù sau đó phát sinh chuyện gì, người khác đều sẽ cho rằng là Lý Thành và Cừu Ương xảy ra tranh chấp.

Tính tình dễ nổi giận của Lý Thành vừa vặn đáp ứng nguyện vọng của người nào đó, thi triển tiểu kế là có thể làm cho y giận tím mặt, trở thành một quân cờ tốt.