Chương 47: Nhanh 1 chút, vợ đang đợi.

"Tôi làm."

Dù gì chừng ấy năm làm trai bao bên cạnh Cao Lam anh cũng không được đối xử tốt là bao. Bà ta có sở thích chà đạp người khác. Anh ta chọn bên cạnh Cao Lam cũng vì tiền Cao Lam cho thật sự rất nhiều. Nhiều đến mức có thể mua được 2 căn hộ ở trung tâm thành phố sau 1 năm.

Không tin vào mắt mình, Cao Lam lắc đầu nguầy nguậy, bà ta không tin là tên tiểu bạch kiểm mà bà chính tay nuôi nấng lại như vậy. Đứng trước cái chết, cuối cùng con người ta cũng lộ bộ mặt thật.

Thì ra, bấy lâu nay Cửu Vị Niên đều biết hết mọi chuyện. Chỉ là bà ta không nằm trong trái tim kia, nên anh vốn dĩ không quan tâm mặc kệ vợ mình làm càng.

"Nhanh 1 chút, vợ tôi đang đợi."

Mọi dây trói cùng khăn bịt miệng đều được cởi bỏ. Tiếng la thống khổ của Cao Lam vang lên. Bà ta sợ tái cả da mặt, lùi lại về phía sau.

"Niên! Anh đừng đối xử với em như vậy. Em sai rồi. Niên ... đừng như vậy..."

Tiếng la đinh tai nhức óc làm Cửu Vị Niên thấy khó chịu. Anh cau chặt mày.

"Cậu mà để bà ta lại gần tôi nửa bước, thì cậu chết chung với bà ta. Có thể làm bà ta sớm ngậm miệng, liền có thưởng!"

Cao Lam nghe từng lời nói ngoan độc phát ra từ miệng chồng cũ của mình càng thêm sợ hãi. Hai chân bà mềm nhũn, nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt cũng không còn hứng thú như mọi ngày. Khắp nơi trên da thịt đều tê tái.

"Cuối cùng thì Hoàng Vân Phổ cũng được trả sự tức giận rồi. Đáng mừng nhỉ? Cao Lam?"

"Không! Hoàng Vân Phổ gì chứ? Thế giới này chỉ có 2 chúng ta thôi. Niên!"

"Vậy là thuốc bột bà pha trong hộp sữa của vợ tôi là gì? May là tôi nhạy bén, không thì con tôi có mệnh hệ gì. Bà không còn được rên nữa đâu."

Cửu Vị Niên biết vì lúc pha sữa cho Cao Châu Miêu, khi sữa vừa pha với nước sôi liền có mùi thơm lạ nhàn nhạt toả ra, bề mặt sữa sau khi pha nổi lợn cợn màng bụi mỏng. Không để ý sẽ không thấy. Anh chợt nhớ rằng Cao Lam vừa đến, nên đã đem tất cả những thứ đồ dùng trong nhà kiểm tra qua 1 lượt, đem sữa cùng đồ ăn đến trung tâm xét nghiệm qua. Trong sữa là bột có thể làm cho người ta rơi vào ảo giác, dần trở nên mất trí nhớ, sức khoẻ giảm, gan thận cũng từ từ chết đi.

"Em...em xin lỗi. Niên! Em chỉ muốn có anh bên cạnh mà thôi."

Cửu Vị Niên thấy tên đàn ông còn chần chừ, anh nhìn hắn. Đôi mắt không dấu được sự thiếu kiên nhẫn.

"Cậu biến ra xa ngay cho tôi."

Người đàn ông trẻ tuổi tiến đến xé toạt áo Cao Lam. Da thịt phu nhân Cửu gia ngày nào bây giờ lộ ra trước mắt. Trông vô cùng kinh tởm. Mỹ phẩm đắt tiền gì chứ? Cũng chỉ là tro bụi. Cửu Vị Niên càng nhìn càng thấy buồn nôn. Sao có thể nằm ngủ với bà ta chừng ấy năm?

"Tên phản bội. Ngươi vì sợ chết mà chọn làm như vậy. Á...đừng xé áo tôi ngay chỗ này."

Tiếng hét thất thanh của Cao Lam vang dội trong căn nhà trống. Dần dần chuyển thành tiếng kêu rên điên dại. Vừa sung sướиɠ vừa nhục nhã, bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm càng làm bà ta bị kí©h thí©ɧ nhiều hơn.

Có lẽ do kĩ thuật của tên kia rất tốt, bà ta sướиɠ đến thở không nổi. Quên béng mất là mình đang bị sỉ nhục như thế nào.

Tiếng rên làm cho mọi người không khỏi thấy đỏ mặt tía tai. Nhưng họ vẫn thẳng lưng không dám ho he gì. Cửu Vị Niên nhìn cảnh tượng trước mắt không thể chê bai được.

Tiếng vỗ bôm bốp giòn tan vang lên, khắp người bà ta đều là vết đỏ do bị đánh. Khuôn mặt cũng bị tát cho trầy trật. Mỗi tiếng hét của bà ta đều bị tên kia tát 1 cái. Nghe đã tai vô cùng. Cửu Vị Niên như được xem kịch, cười cười trong vô thức.

"Đem cái này cho 2 con chó kia uống đi."

Chương Lai nhận lọ thuốc từ tay Cửu Vị Niên. Anh đi đến nơi hai người họ đang làʍ t̠ìиɦ, đổ mỗi người uống 1 giọt tinh dầu. Vừa nhìn liền biết đây là thuốc kí©ɧ ɖụ©. Cao Lam càng chống cự cỡ mấy, càng nuốt nhiều tinh dầu.

Dưới nền nhà lạnh bóng. Cơ thể bà ta vẫn không mát hơn là bao. Mỗi lúc càng thấy khó chịu, bà ta muốn nhiều hơn nữa.

"A...mạnh lên...mạnh lên...sướиɠ quá...nhanh 1 chút."

Chương Lai nhìn Cao Lam sướиɠ đến mắt chỉ toàn là tròng trắng. Theo hầu hạ lâu như vậy, dù gì cũng mang danh bà chủ cũ, bây giờ nhìn bà ta thảm hại có chút ghê người. Có thuốc kí©ɧ ɖụ©, tên đàn ông kia như gắn động cơ, ra vào liên tục như máy. Không có dấu hiệu ngừng, mà Cao Lam đã quằn quại ngất đi không ít lần.

Không phải chưa từng thấy được sự ác độc của Cửu gia, nhưng lần này với vợ cũ như vậy. Hẳn là có chút biếи ŧɦái.

"Cậu đang nghĩ tôi là kẻ biếи ŧɦái à?"

"Dạ? Không...không ạ!"

Chương Lai nắm chặt 2 tay lại với nhau. Người đàn ông này quá đáng sợ. Còn học qua cả luật đọc nội tâm à?

"Video cứ gửi thẳng qua cho gia đình họ Cố cùng họ Cao. Đừng hỏi qua ý kiến tôi nữa."

Cửu Vị Niên xem có chút nhàm chán, anh đứng dậy bước ra ngoài. Sắc trời tối đen như mực. Cởi bỏ bao tay vướng víu vứt xuống đất, cứ tưởng sẽ có gì đổ máu. Nhưng mọi chuyện có vẻ hơi êm xuôi quá rồi. Về nhà với vợ yêu vẫn là yên bình nhất.

Mở đầu ngày mùng 1 đầy sự rợn người. Cửu Vị Niên đi về nhà tắm qua 1 lượt mới ôm cô ngủ. Cao Châu Miêu quá say giấc vẫn không biết người bên cạnh đã biến mất 4 tiếng đồng hồ.

Như cặp vợ chồng mới cưới đầy hạnh phúc. Dường như, vừa rồi chẳng có gì xảy ra. Cửu Vị Niên ôm Cao Châu Miêu ngủ 1 đến sáng.