Chương 29: Quy tâm (18+)

Hỏa nhiệt bên trong hai người như bùng cháy dữ dội, thân thể khô nóng, cơ thể uể oải mất sức. Nhạc Tư Tinh ráng gượng thân mình, mắt lăm lăm nhìn Cố Tiểu Du, nàng lùi ra một góc phòng, ánh mắt e dè coi chừng hắn.

" Ngươi đừng tới… "

Trái ngược với suy nghĩ của nàng, Cố Tiểu Du vậy mà quả thật không có ý định tiếp cận, hắn khó khăn ngã trên mặt đất, quằn quại thở dốc.

Bất ngờ, bức tượng phát ra hồng quang, lấp lóe xuất hiện dư ảnh của linh hồn ẩn hiện, hình dáng nam tử tà dị nhìn vào hai người. Đặc biệt nhìn thấy Cố Tiểu Du tương đương dị sắc.

" Huyết mạch thánh thú, nồng độ huyết mạch cũng thật tinh thuần. "

Cố Tiểu Du nhìn vào dư ảnh của nam tử kia, trông hắn giống hệt Huyết Sát Vương, kinh ngạc một vài giây. Huyết Sát Vương cười lên, tiếu ý treo trên mặt nhìn có chút hèn mọn.

" Tiểu tử, vận khí ngươi rất tốt đó… Ta giúp ngươi có cơ hội một lần đoạt được nữ nhân xinh đẹp như hoa kia. "

" Ặc, dược độc trong hộp là do ngươi bỏ vào… "

Cố Tiểu Du khóe miệng giật giật, ánh mắt coi thường trông Huyết Sát Vương, một cường giả Luyện Hư hàng thật giá thật vậy mà làm ra cái thủ đoạn vô liêm sỉ như vậy, sao mà giống phương cách của hắn. Huyết Sát Vương phất phất tay, cười tự mãn.

" Không cần cảm tạ… "

" Ách… "

Cố Tiểu Du không biết nên chửi hay nên giơ ngón tay cái với lão quái này nữa. Nhạc Tư Tinh thần trí đã có điểm hỗn loạn, mắt nhìn thấy Huyết Sát Vương, ánh mắt lạnh lẽo, giọng cũng muốn làm ra lạnh nhưng vì nguyên nhân trúng dược mà có điểm yếu ớt.

" Mau giao thuốc giải ra… "

" A, nữ nhi ngoan… Lâu ngày không gặp, ngươi đã lớn như vậy. "

Huyết Sát Vương như vừa mới phát hiện ra Nhạc Tư Tinh, tỏ ra ngạc nhiên, Nhạc Tư Tinh cắn cắn môi, tức giận.

" Ta không phải nữ nhi của ngươi. "

" Ài, ngươi hận ta đến vậy cơ à. "

Huyết Sát Vương thở dài, nét mặt như khổ sở, không làm Nhạc Tư Tinh tăng thêm chút thiện cảm nào.

" Ài, thôi tùy tiện… Giao lại cho đôi trẻ các ngươi làm việc. "

" Khoan đã… "

Không kịp để Nhạc Tư Tinh nói hết lời, Huyết Sát Vương đã biến mất khiến mỹ thiếu nữ hàm răng trắng cắn chặt, hận từng đợt, đồng thời cơn khát vọng trong người trỗi dậy, thúc ép nàng tìm kiếm nam nhân. Nhìn Cố Tiểu Du, nàng cố dằn mình không được mất tỉnh táo, tuy nhiên kiên trì tỉnh táo được bao lâu nàng cũng không biết.

Cố Tiểu Du cũng tương tự như nàng, thậm chí hắn du͙© vọиɠ trong người còn mạnh mẽ hơn nàng nhiều, hắn đã từng nếm trải vị ngọt của chuyện đó, biết nó mê hoặc thế nào. Tuy nhiên hắn vẫn phải kìm nén, ít nhất không được là người mất tỉnh táo trước, nữ nhân kia tâm tư phức tạp, nếu hắn làm bậy điểm hảo cảm khó lắm mới được có lẽ sẽ giảm mất.

Chịu đựng như vậy chả khác nào địa ngục, Cố Tiểu Du đập mạnh đầu vào tường làm cho máu đỏ chảy đầy trán, giúp tỉnh táo được đôi chút. Nhạc Tư Tinh vẫn quan sát hắn, nhìn thấy hắn kiềm mình chịu khổ như vậy, trong lòng nàng dấy lên từng cơn cảm động.

Bặm môi, nàng quyết định đến gần hắn, nhận thức của nàng càng ngày càng ít, đi đến chỗ hắn, hơi thở gấp gáp, Cố Tiểu Du đang trong tình trạng mất tỉnh táo, ngửi thấy hương vị nữ tử liền ôm lấy, cả hai cơ thể quấn thành một đoàn.

Nhạc Tư Tinh cũng vòng tay ôm lấy hắn, hơi thở nàng dần mất ổn trọng, tại bên tai hắn cất lên vài tiếng.

" Về sau nếu ngươi phụ ta… Ta tuyệt đối sẽ gϊếŧ ngươi rồi tự sát. "

Giọng nữ tử ngọt ngào, như biến thành xuân dược, Cố Tiểu Du hôn lên bờ môi đỏ mọng của Nhạc Tư Tinh, người thiếu nữ đáp trả lại mãnh liệt. Hai người cuồng dã hôn môi, y phục trên người từ từ từng mảnh rơi xuống đất.

Cuối cùng chỉ còn lại hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang quấn lấy nhau. Cố Tiểu Du hôn khắp cơ thể Nhạc Tư Tinh, hôn xuống cổ, chuyển đến bả vai, dần dần đến xương quai xanh xinh đẹp. Da thịt trắng như tuyết đọng lại từng vết hôn đỏ nhạt như ấn ký tuyên bố chủ quyền của Cố Tiểu Du.

Hai ngực của Nhạc Tư Tinh khá lớn, bàn tay Cố Tiểu Du nắm không xuể, hắn nhẹ nhàng ngậm lấy núʍ ѵú hồng hào như cánh hoa sen, lưỡi đảo quanh quầng vυ" nhạt màu, đọng lại vệt nước bọt…

Bàn tay đã tìm thấy nơi nhạy cảm nhất trên người thiếu nữ, nơi tư mật của nàng thưa thớt lông, mép thịt nhỏ hẹp trượt dài một khẽ hẹp dài, màu tươi rói hồng hào.

" Ân, nhột… "

Nhạc Tư Tinh hai tay vuốt ve tấm lưng trần của Cố Tiểu Du, hạ thân có cảm giác được một vật thô cứng va chạm cùng cơ thể nàng. Cảm giác truyền đến hơi ngứa nháy và nhột, theo bản năng liền cảm thấy vật đó chính là thứ nàng cần.

Cố Tiểu Du cầm thấy dươиɠ ѵậŧ đã cứng rắn, kích cỡ của hắn tương đối lớn, đặt trước khe huyệt nhỏ, cũng vì không còn tỉnh táo, cho nên đâm vào rất mạnh. Nhạc Tư Tinh hét lên một tiếng, hai bàn tay cào cấu trên tấm lưng nam nhân, hai chân quẫy đạp.

" Đau quá… Rút ra… Không muốn... "

" Bảo bối, ngoan… Sắp hết đau… "

Cố Tiểu Du thở hổn hển, lớp màиɠ ŧяiиɧ Nhạc Tư Tinh rất mỏng, hắn chỉ đâm nhẹ sử dụng chút lực nó liền rách ra, đồng thời cơ thể của thiếu nữ vô cùng mẫn cảm. Nàng cảm nhận cơn đau đớn rất rõ rệt, so với những thiếu nữ khác còn mẫn cảm hơn gấp trăm lần.

Mặc dù có hơi mất nhận thức, nhưng Cố Tiểu Du vẫn hiểu rõ nên nhẹ nhàng, đâm vào một lúc liền không di động, mặc dù cơ thịt bao hàm côn ŧᏂịŧ khít như cột dây chun, đem lại cho hắn cảm giác khó chịu dữ dội.

Không thể nhấp eo, hắn đành phải ngậm lấy núʍ ѵú Nhạc Tư Tinh như ngậm kẹo đồng dạng, muốn nuốt hạt nhỏ mê người này vào trong miệng, bàn tay sờ mó bóp cho hai ngực đào biến sắc.

" Ưm… ân… Ngậm tiếp… Thật nhột… "

Nhạc Tư Tinh ưỡn cao ngực, cảm nhận từng cơn kɧoáı ©ảʍ mới lạ, từng trải nghiệm đầu đời làm tâm linh thiếu nữ biến chuyển, dần thích ứng với vị đạo của nam tử. Cố Tiểu Du đã thấy nàng thả lỏng da mặt, bên dưới mới dám tiếp tục đút vào, nhấp từ từ bên trong huyệt bó sát.

Dù rút ra hay đút vào cũng bắt buộc Cố Tiểu Du phải dùng sức, cứ như mỗi lần đâm vào lại là một lần phá trinh nàng vậy.

" Ưm… Thoải mái… Dễ chịu, lại lấp đầy… "

Nhạc Tư Tinh bám víu cánh tay Cố Tiểu Du, cứ nằm im hưởng thụ để người nam nhân làm hết, dần dần người thiếu nữ đã quen tiết tấu, cảm giác mẫn cảm gia tăng mạnh. Nàng so với những những nữ nhân khác càng cảm giác được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hơn nhiều, hai chân quắp chặt eo hắn, dần dần hưởng ứng sự xâm nhập của Cố Tiểu Du.

Bạch bạch…

Âm thanh giao thoa giữa hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, Cố Tiểu Du phải rất kìm nén mới không sớm bắn ra, khi cảm thấy cơ thể thiếu nữ co giật phun ra làn thủy, hắn mới chính thức buông lỏng tinh quan, xạ kích tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn tràn ngập âm huyệt của nàng.

" A… Nóng quá, thật thô… "

Nhạc Tư Tinh rướn người, móng tay cào cấu để lại vài vết xước trên cơ thể Cố Tiểu Du. Bụng nàng đầy ắp, nhô một gồ cao, bên trong huyệt thịt ẩm ướt chứa đựng hỗn hợp sữa da^ʍ trắng đυ.c.

Pặc…

Cố Tiểu Du rút dươиɠ ѵậŧ ra, tạo thành âm thanh mê huyễn, từng dòng từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ như lũ xả đê chảy ra khỏi âʍ ɦộ Nhạc Tư Tinh. Hùng binh của hắn vẫn cứng rắn, lần nữa kéo lấy thân thể thiếu nữ đặt trên đất, hai tay nắm lấy cánh tay nàng, dương cụ nóng hổi lại chui vào.

" A… Lại đến, ngươi thật cứng… "

" Nương tử… Nàng sướиɠ không… "

Cố Tiểu Du ánh mắt mê hồn nhìn cặp mông chảy mỡ, nhìn phía bên dưới tiểu đệ đang ra vào bên trong cơ thể người con gái, đã hoàn toàn thấy phấn khích. Nhạc Tư Tinh nghe hắn thay đổi xưng hô không có phản biện, nàng đang mãi lầm vào trầm mê, mất một lúc mới phối hợp, cất cao âm thanh ngọt ngào.

" Sướиɠ lắm tướng công… Thϊếp muốn sướиɠ chết… "

" Từ nay nàng là của ta… Một mình ta thôi, nàng là nương tử của ta… của Cố Tiểu Du này… "

Cố Tiểu Du vừa nhấp, tay lại sờ mó cơ thể Nhạc Tư Tinh, từng đường tơ kẽ tóc trên người nàng cũng muốn ghi nhớ cho kỹ. Nhạc Tư Tinh nghe hắn thẳng thừng tuyên bố, không biết tại sao dâng lên cảm xúc hạnh phúc.

" Tốt… Ta là nương tử của chàng… Thân thể của ta, linh hồn của ta là của chàng đó Tiểu Cố. "

" Tư Tinh, ta yêu nàng… "

Cố Tiểu Du vui vẻ ra mặt, hắn cúi xuống cùng Nhạc Tư Tinh hôn môi, cả hai lần nữa cùng nhau đi đến đỉnh nhân sinh, rũ rượi ngã trên đống y phục của hai người, nhiệt tình ôm lấy nhau, hôn môi...