Chương 30: Phụ tử

Tỉnh lại là lúc có giọng nói của Huyết Sát Vương vang bên tai hắn. Cố Tiểu Du nghe thấy giọng nói mang theo vài phần sát khí.

“Tiểu tử, về sau ngươi nếu dám phụ bạc nữ nhi ta thì dù đội mồ sống lại ta cũng phải kéo ngươi đi cùng…”

“Ách, nàng thật sự là nữ nhi của tiền bối sao.”

Cố Tiểu Du giật mình, trước còn nghĩ đối phương nói đùa, ai ngờ là thật, Huyết Sát Vương hiện ra trước mắt, vẻ mặt không tốt.

“Lời của ta có chỗ nào không đáng tin, nữ nhi của ta có thể phủ nhận, nhưng người thì không…”

“A… Tiểu tế bái kiến nhạc phụ.”

Cố Tiểu Du cười cười đáp, mặc kệ đối phương nói thật hay nói dối, thì với thân phận của đối phương xem như cũng chiếm được chút tiện nghi. Vẻ mặt của Huyết Sát Vương mới hòa hoãn đi đôi chút, gật đầu.

“Không tệ, xem tiểu tử ngươi lanh lợi như vậy. Lo lắng về sau lại trở thành hoa tâm tiểu tử rồi.”

“Nhạc phụ yên tâm, ta xin thề với trời sẽ không phụ bạc Tư Tinh.”

Cố Tiểu Du chỉ tay lên trời lập lời thề, làm Huyết Sát Vương tin đôi chút, thở dài.

“Được rồi… Nhìn thấy ngươi liều mạng cứu nữ nhi của ta nên ta không truy cứu, về sau chuyện của hai ngươi tự giải quyết vậy.”

“Đừng lo nhạc phụ đại nhân. Ta tuyệt đối sẽ không để cho nàng chịu ủy khuất…”

Cố Tiểu Du dõng dạc tuyên bố, Huyết Sát Vương cũng không muốn cùng đối phương khua môi múa mép nữa, mà nâng lên Huyết Thụ Châu, thần tình nghiêm túc.

“Ngươi nên đưa cho nàng thụ dụng khỏa huyết châu này, đây là tâm sức cả đời của ta… Chỉ muốn truyền cho nữ nhi.”

“Tốt.”

Cố Tiểu Du thẳng thừng đáp ứng, Huyết Sát Vương ngạc nhiên nhìn vẻ mặt thản nhiên của hắn hỏi.

“Vật này có thể nàng tặng ngươi, đối với ngươi cũng có ích. Sẽ không hối hận chứ…”

“Tuyệt không hối hận…”

Cố Tiểu Du thấy dù Huyết Thụ Châu có đặc tính giúp đề thăng tu vi trong thời gian ngắn, nhưng với hắn cũng chỉ thêm một chút lực phòng thân, thà để Nhạc Tư Tinh phục dụng giúp nàng sớm lợi hại, về sau cũng đỡ lo lắng. Tuy nhiên Nhạc Tư Tinh đã sớm tỉnh lại, nàng đã thay vào một bộ đồ lam y tinh xảo, tóc cột gọn sau lưng, lạnh nhạt nhìn về Huyết Sát Vương.

“Không cần, để cho hắn dùng… Ta không cần vật của ngươi.”

“Nữ nhi ngoan, trước kia là do ta đang bị kẻ thù truy đuổi… Cho nên mới bỏ 2 mẹ con ngươi ở lại, sợ hai ngươi bị liên lụy mà thôi.”

Huyết Tư Tinh khổ sở giải thích, căn bản Nhạc Tư Tinh không nghe, lạnh lùng trả lời.

“Không muốn liên lụy mẫu thân ta, nhưng cừu nhân của ngươi lại tìm đến nơi gϊếŧ hại mẫu thân ta, còn nói là do ngươi chỉ điểm… Nguơi nói ta có nên hận ngươi.”

Nói về sau Nhạc Tư Tinh run lên, nước mắt dường như muốn chảy, mỗi lần nghĩ về mẫu thân nàng lại đau lòng. Khi đó mẫu thân đem nàng giấu dưới gầm tủ, bảo nàng im lặng không được nói. Lúc đó nàng chỉ mới 8 tuổi, cũng đủ trưởng thành, cảm thấy hình như khác lạ. Cho đến khi từ bên ngoài kéo đến hơn 10 người mặc đồ đen, che giấu dung mạo, hùng hổ đánh mẫu thân nàng bị thương. Sau cùng mẫu thân vì không muốn nàng bị phát hiện mà chạy ra ngoài, quyên sinh cùng kẻ thù… Đồng thời cũng nghe kẻ thù nói chuyện.

Lúc đó nàng mới biết hóa ra phụ thân của nàng là Huyết Sát Vương, ma danh nổi khắp nơi, lại đem thù nhân kéo đến cho mẫu tử nàng. Từ khi sinh ra đến giờ, nàng chưa từng thấy hắn, chỉ thấy mẫu thân mỗi lần ở một mình đều lén khóc, một mình tần tảo nuôi lớn nàng.

Từng dòng ký ức ùa về khiến Nhạc Tư Tinh hiện ra thương tâm, Cố Tiểu Du tràn đầy thương tiếc ôm lấy nàng vào lòng. Dùng hết sức dỗ dành, Nhạc Tư Tinh chôn trong ngực hắn không nói một lời.

“Là ta có lỗi với mẫu thân của con…”

Huyết Tư Tinh hiểm có lộ ra vẻ mặt buồn sầu, ban đầu nhìn có điểm trẻ tuổi anh tuấn nhưng lúc nàng trông thật già đi chục tuổi. Cố Tiểu Du vỗ về Nhạc Tư Tinh, hết sức an ủi.

“Tư Tinh, nàng từng buồn… Còn có ta ở đây, ta sẽ không rời xa nàng.”

“Ai cần chàng.”

Nhạc Tư Tinh xấu hổ, khóe mắt đọng lại vài giọt lệ, mỉm cười say đắm, Cố Tiểu Du như mê dại trước nhan sắc của nàng, cúi đầu hôn xuống. Nhạc Tư Tinh thẹn thùng, không ngờ hắn lại to gan như vậy, nhưng cũng không phản đối hé miệng cùng hắn hôn môi.

Lưỡi dài luồn vào bên trong, hương vị trước đó trong cơn mê còn chưa có nhận thức rõ ràng, lần này nàng mới chân chính hiểu hôn môi là thế nào. Nó ngọt ngào, ướŧ áŧ, đem đến cho nàng cảm giác ấm áp, được lấp đầy.

Đột nhiên trong cổ họng xuất hiện một dị vật, bị hắn đưa vào, nàng lại không cẩn thận nuốt xuống. Đến khi tỉnh táo, nàng mới nhận ra thứ Cố Tiểu Du đưa cho nàng chính là Huyết Thụ Châu, tách miệng ra nàng nhìn hắn tức giận.

“Chàng làm vậy là thế nào… Ta lại không muốn cái đồ vật của hắn.”

“Ài, thật ra ta biết nàng rất quan tâm đến nhạc phụ… Nếu không nàng sẽ không đến đây, có lẽ nàng cũng muốn gặp lại phụ thân nàng. Phải không?”

Cố Tiểu Du không muốn nhìn nữ nhân của mình buồn, hắn cố hết sức để giúp hai người giảng hòa. Nhạc Tư Tinh bặm môi, không đáp, quả thật trong lòng nàng cũng hoang mang do dự.

“Được rồi, mặc kệ có muốn hay không… Trước tiên nàng nên hấp thụ “Huyết Thụ Châu” trước đã.”

Nghe hắn nói, Nhạc Tư Tinh không còn cách nào khác, gật đầu nhắm mắt im lặng ngồi nhập định. Huyết Sát Vương thấy nàng ngoan ngoãn như vậy, quay qua Cố Tiểu Du khen ngợi.

“Tiểu tử ngươi không tệ…”

“Nhạc phụ, đợi nàng ấy tỉnh lại. Cả hai nên nói chuyện một lần, ta tin nàng ấy sẽ lắng nghe người.”

Cố Tiểu Du ngẩng cao đầu nói, Huyết Sát Vương im lặng mệt mỏi gật đầu. Hắn sau đó chuyển qua vị trí Nhạc Tư Tinh, trợ giúp nàng hấp thu “Huyết Thụ Châu”, Cố Tiểu Du nhìn thấy bao xung quanh Nhạc Tư Tinh là một luồng bạo khí màu đỏ tươi vô cùng yêu dị, lơ lửng trên không trung là một từng tụ khí.

Tu vi của Nhạc Tư Tinh tăng tiến lên nhanh chóng, từ Trúc Cơ Sơ Kỳ mới qua nửa canh giờ đã tăng lên Trúc Cơ Trung Kỳ. Thậm chí luồng tụ khí kia càng lớn, màu đỏ càng tươi rói, tự dưng lại mang đến cho hắn cảm giác ớn lạnh.

Nửa ngày sau, tu vi của Nhạc Tư Tinh tăng đến Trúc Cơ Đại Viên Mãn, bắt đầu quá hình tụ đan, kết thành Kim Đan, chính thức bước vào cánh cửa tu tiên. Cố Tiểu Du hít một hơi lạnh, cảm giác quá hư cấu, chỉ mấy chưa đến một ngày mà đạt được tu vi này, dù cho hắn có hệ thống cũng không nhanh vậy đâu.

Huyết Sát Vương đương nhiên vô cùng tự mãn, vui mừng nói.

“Thiên phú của nàng còn tốt hơn cả ta, tin chắc rằng nàng sẽ không cần đến 10 năm cũng có thể đạt đến Luyện Hư Kỳ… Tiểu tử, xem như lựa chọn của ngươi rất sáng suốt.”

“Nên làm, nên làm… Nàng là thê tử của ta mà, nếu nàng càng mạnh thì ta càng mừng.”

“Hừ, thiên phú của ngươi cũng không tệ. Nhưng lại không có công pháp phù hợp, tiếc rằng huyết mạch ngươi đặc thù, ngay cả ta cũng không có công pháp thích hợp…”

Huyết Sát Vương nhìn chằm chằm hắn, nhíu mày thật sâu, Cố Tiểu Du phất tay, cười cợt.

“Không sao, ta còn có sư phụ… Người nói ta ra ngoài lịch lãm một thời gian, quay về mới truyền thụ công pháp cho ta.”

“Ừm, dựa vào việc ngươi có công pháp phi hành từ sớm thì chứng tỏ gia thế ngươi không tồi… Hình như, họ Cố…”

Như nhớ lại gì đó, Huyết Sát Vương nhăn mày, đột ngột run lên, sau đó bình lặng lại, mỉm cười.

“Được rồi, chuyện của ngươi, ta không quản… Cố mà đối tốt với nữ nhi của ta.”

“Hì, nhạc phụ đại nhân yên tâm.”

Cố Tiểu Du quay đầu, hết sức thân ái trông về Nhạc Tư Tinh, nhìn cơ thể mê người của nàng, nhớ lại xuân sắc trước đó mà rung động. Huyết Sát Vương nhíu mày, không vui, lại nói.

“Được rồi, tạm thời ngươi ra ngoài đi… Sát khí sắp tới ngươi có lẽ sẽ không chịu được, mà nàng trong giai đoạn thành anh cũng không được làm phiền.”

“A… Ta biết rồi, để ta ra ngoài canh chừng không cho ai làm phiền.”

Cố Tiểu Du quay người, lấy ra một camera quan sát đặt bên trong, rồi chạy ra ngoài. Dù nói mặc dù Huyết Sát Vương là phụ thân của Nhạc Tư Tinh, nhưng hắn cũng lo sợ ma đầu này làm hại nữ nhân của mình nên phải cẩn thận quan sát.

Ngồi trước cửa động, nhìn vào trong màn hình, thấy Huyết Sát Vương quả nhiên đang trợ giúp Nhạc Tư Tinh tiến cấp, hắn mới an tâm. Nhưng ngoài ra cũng kinh dị nhìn thấy một “Huyết Anh” lơ lửng trên đầu Nhạc Tư Tinh, nàng ấy chỉ mới tu vi Kim Đan vậy mà đã hình thành bản mệnh Nguyên Anh.

Thiên phú của nương tử hắn cũng thật đủ biếи ŧɦái, Cố Tiểu Du run sợ nghĩ.