Chương 9: Quăng đi ra ngoài chính là ....

"Con mèo nhỏ bị chúng ta chọc giận rồi....." Chờ nữ sinh kia đi rồi, Lục Thiếu Linh mới mở miệng nói.

"Bộ dáng em ấy giận đỏ mặt thật đáng yêu."

"Em sắp nhịn không được, còn như vậy nữa em lo em sẽ rất nhanh không nhịn được mà ăn em ấy."

Nhắc đến ăn, Lục Thiếu Hoàng lúc này mới nhờ tới tìm anh tính sổ, "Đúng rồi, Lục Thiếu Linh anh còn chưa có hỏi em đâu, em ngày hôm qua thế nhưng không tuân thủ ước định mà ăn vụng trước!"

"Uy, anh, này không thể trách em rồi, là chính anh không may bị thầy gọi đi, vừa vặn thân thể Ninh Ninh không thoải mái, em đưa em ấy đi phòng y tế, cũng không thể để con trai nào khác đưa em ấy đi chứ."

Lục Thiếu Linh nói cũng không vô lý, Lục Thiếu Hoàng đành phải câm điếc ăn hoàng liên, "Nhưng mà hiện tại con mèo nhỏ sinh khí, phải làm sao bây giờ?"

"Không biết......"

"Tìm một cơ hội giải thích đi, con mèo nhỏ nếu thật sự giận chạy mất sẽ không tốt."

Lục Thiếu Linh gật gật đầu đồng ý. Lục Thiếu Hoàng cầm lên di động khi nãy Lục Tử Ninh quăng, quay người lại. Lục Thiếu Linh lúc này mới chú ý thấy vật mà vừa rồi tiểu thúc thúc quăng, đứa ngốc này, quăng di động ở đây, không phải bỏ qua cơ hội "duy nhất" để bọn họ đi tìm sao?

Bất quá bỏ điện thoại lại đây cũng không sai a, hai người hiện tại chính là vẻ mặt hưng phấn mở ra xem, lại phát hiện bên trong không có cái gì, nhất thời có chút mất mát, chuyển sang nhìn mục thông tin, phát hiện bên trong cũng không có mấy số điện thoại, cơ bản tất cả đều là người nhà, bất quá cũng may mắn không có số khả nghi, bằng không hai người bọn họ mặc kệ là cái gì, trước đem tiểu thúc thúc của bọn họ đem đến "giáo dục" một chút rồi nói sau.

"Ba, mẹ, anh hai, anh ba, hỗn đản 1, hỗn đản 2.........tên hỗn đản 1, hỗn đản 2 này là ai......?" Lục Thiếu Hoàng đầy mặt hắc tuyến, mở ra liền thấy, đúng là của y cùng Lục Thiếu Linh.......

"Nguyên lai chúng ta là hỗn đản trong lòng của em ấy."

"Em ấy thì ra có số điện thoại chúng ta, thế nhưng còn không gọi điện thoại chúng ta."

"Lần trước không đến nhà chúng ta nhìn qua, còn lần này, xem ra con mèo nhỏ của chúng ta càng lúc càng lớn mật a." Nếu để cho Lục Tử Ninh nghe hai anh em nói chuyện như thế, phỏng chừng không phải xù lông mà là lông đều bay mất, cũng không phải đơn giản như bọn họ nghĩ.

"Anh, em thật hoài niệm thời gian Ninh Ninh trước đây luôn vây quanh chúng ta gọi Linh ca ca" "Hoàng ca ca", thanh âm mềm mềm thật là đáng yêu."

"Anh cũng vậy. Bất quá, luôn luôn có cơ hội lại làm cho em ấy gọi." Lục Thiếu Hoàng tràn ngập tự tin nói.

Lúc Thiếu Linh gật gật đồng ý, ""Trò chơi lạt mềm buộc chặt" này chúng ta hiện tại muốn chấm dứt hay là tiếp tục?" Nhìn thấy hai chữ hỗn đản phía trên, cũng cười có chút quỷ dị.

.

Lục Tử Ninh vừa đi vừa đạp mấy viên đá dưới chân, tuy rằng không có viên đá nào để cho cậu đạp.....

Chỉ cần nghĩ đến chuyện kia trong lòng đều thấy rất giận, nhưng mà còn có chút ẩn ẩn cảm giác vui mừng chính mình không muốn thừa nhận, nguyên lai hai tên hỗn đản kia không có quên chính mình.....Chính là, vì cái gì không đến nhìn chính mình, thế nhưng còn làm bộ không biết bộ dáng chính mình! Hai tên hỗn đản kia như thế nào đáng chết như vậy khi dễ chính mình đem mình coi thành đứa ngốc! Thật muốn đá chết bọn họ. Lúc này một hòn đá nhỏ bị đá ra ngoài, sau đó lại bắn trở về, thực rõ ràng, hòn đá va trúng người.....

"A, thực xin lỗi." Lục Tử Ninh nhanh giải thích.

"Không có việc gì."

Thanh âm có điểm quen thuộc, Lục Tử Ninh vừa ngẩng đầu mới nhìn thấy học trưởng lần trước dẫn đường cho mình.

"Học trưởng...."

"Là cậu a." Không nghĩ đến trên đường sẽ nhìn thấy cậu, Hứa Dực Dương vẻ mặt thú vị nhìn Lục Tử Ninh, lần trước Lục Thiếu Hoàng cùng Lục Thiếu Linh cùng chính mình nói nhỏ, không nghĩ tới tiểu tử kia chính là con mồi nhỏ mà hai anh em họ săn bắn đã lâu a, thời điểm vừa vào đến chợt nghe hai anh em đã sớm có người mình thích, Hứa Dực Dương không nghĩ đến là cùng một người, càng không nghĩ đến vẫn là một nam sinh, có chút kinh ngạc về tính hướng của hai anh em thế nhưng cùng chính mình giống nhau, Hứa Dực Dương nhớ đến lại cười, nếu như bị nữ sinh trường này biết, phỏng chừng thật sự phát điên mất.

Lục Tử Ninh tổng cảm thấy được ánh mắt học trưởng hôm nay nhìn mình có chút kỳ quái, bị nhìn như vậy có chút ngượng ngùng. Ngại tại lúc thời điểm Lục Tử Ninh muốn mở miệng thì nam sinh đã nói trước, "Tôi cũng học ngành tiếng Trung, so với cậu lớn hơn một lớp, gọi Hứa Dực Dương. Về sau có chuyện gì có thể tìm tôi."

Kỳ thức Hứa Dực Dương cũng không phải thích cùng người khác nói chuyện, bất quá người trước mắt này không giống vậy, trước không nói đến hai anh em cùng mình dặn dò qua phải chiếu cố "em trai" bọn họ, Lục Tử Ninh toàn thân cũng tản ra một loại hơi thở, làm cho Hứa Dực Dương nguyện ý đi tiếp cận.

Hứa Dực Dương? Lục Tử Ninh có chút kinh ngạc, nguyên lai hắn chính là......học trưởng thứ ba.....trong tin đồn kia...........

"Được, cám ơn học trưởng. Cái kia, tôi gọi là Lục Tử Ninh."

Ngay thời điểm Hứa Dực Dương còn muốn cùng Lục Tử Ninh nói cái gì đó, đột nhiên thấy được ở xa có giáo sư ký túc xá, lúc này cũng đang nhìn chính mình.

"Ân. Tử Ninh, tôi hôm nay có việc đi trước, lần sau tìm cậu. Tạm biệt." Thời điểm Hứa Dực Dương cùng Lục Tử Ninh nói chuyện, ánh mắt nhìn về hướng văn phòng giáo sư, Lục Tử Ninh thuận mắt nhìn theo hướng đó liền thấy một người đàn ông không cao lớn lắm, bởi vì quá xa nên không nhìn thấy diện mạo. (Chi: Ở đây có gian tình nha.)

"Được. Chào." Lục Tử Ninh gật gật đầu, nhìn thấy Hứa Dực Dương hướng người kia chạy đến.

Thời điểm Lục Tử Ninh trở lại ký túc xá bạn bè đều đã muốn tắm rửa xong, bởi vì buổi tối còn phải đi lớp lý luận quân sự, thời gian tương đối gấp...

Do muốn đem gì đó trong túi lấy ra để đi tắm, thời điểm Lục Tử Ninh sờ đến túi mới phát hiện di động chính mình thế nhưng không thấy.....Điều đầu tiên Lục Tử Ninh nghĩ chính là, chẳng lẽ bị người đánh cắp? Chính là đột nhiên nhớ đến, nhớ đến chính mình từ trong túi lấy ra cái gì ném vào hai tên hỗn đản kia, cậu cũng không biết mình đã lấy ra cái gì, ném trúng ai, dù sao chính là tùy tiện quăng.

Nhưng có thể nào.....lấy di động ném? Lục Tử Ninh nhất thời thần tình hắc tuyến......kia hiện tại phải làm sao bây giờ.......