Chương 10: Lục tiểu miêu lại bị trái phải hai bên đùa giỡn

"Tử Ninh, đến cậu tắm rửa."

"Nga, được." Lục Tử Ninh mặc kệ, cầm quần áo sạch sẽ đi đến phòng tắm, trước khi tắm cầm lấy chai thuốc mỡ trên bàn chuẩn bị sau khi tắm xong sẽ thoa, chính là tưởng tượng đến đồ vật này là ngày hôm qua tên hỗn đản nào đó đã mua cho mình, Lục Tử Ninh liền giận quăng vào trong thùng rác.

Khóa học buổi tối có thể mặc quần áo của mình, điều này làm cho Lục Tử Ninh thư thái một chút. Quân phục kia vừa nóng lại vừa không rất thoải mái.

Thời điểm đi đến thì hai bạn cùng phòng khác đều đi đến phòng học trước, thuận tiện giúp mình giữ vị trí tốt. Còn lại một người trốn học ở ký túc xá ngủ.

Bởi vì không có điện thoại, Lục Tử Ninh cũng không có đồ vật gì có thể nhìn thời gian, chỉ có thể nhanh chóng chuẩn bị tốt rồi chạy đi. Nam sinh ngành tiếng Trung không phải nhiều, tổng cộng chỉ chiếm năm phòng ký túc xá, còn nữ sinh có thể lên đến hai ba mươi phòng, cho nên Lục Tử Ninh đi đến phòng học, nhất thời có loại cảm giác âm khí rất nặng.....

.

"Tử Ninh, nơi này." Là Tử Cường. Lục Tử Ninh đi qua, bọn họ để mình ngồi vào chỗ sau, bởi vì loại khóa này không có gì hay, cho nên cơ bản tất cả mọi người tranh nhau đến vị trí cuối ngồi, bình thường chậm sẽ không có, cho nên bạn bè đến sớm một chút. Vị trí hôm nay có thể nói là trong góc, lại ở cuối cùng, Lục Tử Ninh cầu còn không được, bởi vì chỗ này chính mình có thể nằm úp sấp nghĩ thất thần. Ngay tại thời điểm sắp vào học, từ sau cánh cửa tiến đến hai người.

"Hai bạn này, có thể hay không đổi chỗ?"

Thanh âm quen thuộc làm cho Lục Tử Ninh cả người chấn động, hoài nghi chính mình có phải hay không tưởng tượng ra, chính là vừa nhấc đầu liền thấy hai ác ma kia đứng sau lưng mình. Lục Tử Ninh cầm sách giáo khoa đứng lên, lại bị Lục Thiếu Hoàng đè lại. "Em không cần động, ta làm cho bọn họ đổi chỗ là được."

Lục Thiếu Hoàng chỉ chỉ hai người bên cạnh. Hai người kia còn không hiểu được là tình huống gì, ánh mắt trên người Lục Thiếu Hoàng cùng Lục Thiếu Linh trong lúc đó quét tới quét lui.

"Đồng học, tôi muốn cùng em trai trò chuyện."

Nguyên lai là anh của Lục Tử Ninh? Hai cái nam sinh mở to mắt, bộ dạng không phải rất giống a........

Nhìn thấy hai người kia chuẩn bị đứng lên, Lục Tử Ninh nhanh ngăn cản, "Tử Cường, các cậu không cần đi."

Cái người gọi Tử Cường khó xử nhìn thoáng qua Lục Thiếu Hoàng, cuối cùng cũng không biết như thế nào cùng một người nữa chuyển đến vị trí khác. Chỉ biết thời điểm khi phản ứng lại thì đã nhìn thấy chỗ mình bị hai người nam sinh bộ dạng đặc biệt suất kia chiếm, nếu là anh của Tử Ninh, hẳn là cũng không có gì đi? Tử Cường nghĩ vậy.

.

Tuy rằng đó là dãy cuối cùng, Lục Thiếu Linh cùng Lục Hoàng lại lúc sau mới vào, nhưng mà vẫn không ít nữ sinh phát hiện sự tồn tại của bọn họ, sau khi xác định thật là hai anh em song sinh kia phòng học nhất thời nổ tung, kinh hãi tự hỏi bọ họ như thế nào xuất hiện ở trong này, lại tò mò quan hệ của bọn họ cùng Lục Tử Ninh.

Lục Tử Ninh mặt đều xanh mét, hai tên hỗn đản này lại trêu hoa ghẹo nguyệt! Chính mình ở trong này ngồi rất tốt, bọn họ không có việc gì đến đây làm gì! Cái này tốt lắm, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm bên này, Lục Tử Ninh không thích nhất chính là bị người khác nhìn, làm cho cậu bắt đầu thấy không tự do, khiến cậu hiện tại hận không thể chui xuống bàn.

"Ninh Ninh, bên dưới bàn không có tiền để nhặt a." Lục Thiếu Linh cười đem Lục Tử Ninh kéo đứng lên. Ngay lập tức cúi người nhìn xuống.

"Đừng ôm tôi!" Lục Tử Ninh tránh ra tay nam sinh, nghĩ muốn né sang bên kia, kết quả ở bên kia cũng có một ác ma đang ngồi.

Nhất thời thân thể cứng ở giữa không biết làm sao cho phải, bọn họ hai người thế nhưng trực tiếp chọn lấy vị trí hai bên trái phải của mình!

Nhớ rõ mới trước đấy bọn họ hai người luôn thích ngồi bên cạnh chính mình như vậy, kỳ thật mỗi khi như lúc này Lục Tử Ninh luôn cảm thấy có một loại cảm giác an toàn không gì sánh kịp, đương nhiên chuyện này cậu sẽ không cùng hai tên ác ma này nói.

.

"Các anh đến đây làm gì." Tức giận buổi chiều còn chưa tiêu hiện tại Lục Tử Ninh càng thêm khó chịu, đều do bọn họ! Việc này liền có thể bị người cả ngành thảo luận.

"Ninh Ninh, chúng ta là hảo tâm mang đến đồ vật này, em cứ như vậy đối với các anh sao?" Lục Thiếu Hoàng vẻ mặt ủy khuất nói, trên tay cầm điện thoại mà buổi chiều Lục Tử Ninh quăng ra.

Khuôn mặt có thể hại nước hại dân kia trương ra biểu tình ủy khuất, không thể không thừa nhận trong nháy mắt tim Lục Tử Ninh đập mãnh liệt, thiếu chút nữa mềm lòng, nhưng mà Lục Tử Ninh đã nhận biết thật sâu trình độ ác ma của bọn họ, rất nhanh liền khôi phục lại biểu tình vốn có.

Thanh âm thảo luận của lớp học lúc này lã bị giáo viên áp chế, nhưng mà vẫn có nhiều bạn gái chụm đầu ghé tai, liên tiếp quay đầu lại. Lục Tử Ninh đã xấu hổ lại còn nổi giận. Bọn họ đến tột cùng làm sao mà có nhiều bạn gái thích như vậy.

"Đều tại các anh!"

"Này cũng không phải lỗi chúng ta a Ninh Ninh." Hai anh em vô tội nói. Chính là lúc sau lại nhận được ánh mắt muốn gϊếŧ hai anh em bọn họ cho bằng được.

"Đem điện thoại trả lại cho tôi." Lục Tử Ninh nhìn chằm chằm điện thoại trong tay bọn họ.

"Ninh Ninh thật là càng lớn càng đối với chúng ta càng lạnh nhạt." Lục Thiếu Linh dựa vào thật gần, hơi thở cơ hồ phun lên lỗ tai của chính mình, làm cho cậu nơi đó ngứa ngứa, rất không thoải mái, không tự giác liền hướng Lục Thiếu Hoàng bên kia dựa đến.

"Ninh Ninh đây là yêu thương nhớ nhung sao?" Ai ngờ tay Lục Thiếu Hoàng lúc này trực tiếp chạm đến thắt lưng Lục Tử Ninh, mà cậu cũng thuận thế dựa vào gần một chút, trong nháy mắt cái loại mùi vị quen thuộc này vây quanh Lục Tử Ninh, tim không biết như thế nào bắt đầu đập thất thường.

Bởi vì là ở phía sau cùng, lại trong góc, hiện tại cơ bản không ai dám quay đầu lại nhìn, cho dù là quay đầu lại cũng không nhìn thấy bọn họ phía dưới bàn làm cái gì mờ ám.

"Ai yêu thương nhung nhớ? Nhanh bỏ tay ra." Không dám giãy dụa trên diện rộng cũng không dám nói quá lớn. Lục Tử Ninh chỉ có để đỏ mặt đem tay Lục Thiếu Hoàng đẩy ra.

"Mới trước đây Ninh Ninh không phải thích nhất được chúng ta ôm như vậy." Lục Thiếu Linh lúc này cũng tham gia vào. Một bàn tay khác cũng không cam chịu yếu thế đặt ở bên hông cậu.

Chính là như vậy thực ngứa a! Lục Tử Ninh khóc không ra nước mắt, giống như càng lớn cậu nơi đó lại càng nhạy cảm, bị bọn họ ôm như vậy thật sự khó chịu, hơn nữa sợ bị bạn học phát hiện nghĩ cậu biếи ŧɦái, cho nên liền càng thêm khẩn trương. Làm cho bên tai, cổ đều biến thành màu đỏ.