Chương 8.1: Một chút thịt vụn

Trùm kín chăn không bao lâu, Ngô Minh Đông lại ở trong chăn phát ra tiếng rêи ɾỉ:

"A a a a a a ~~~~~~~~~, không ngủ được a ~~~~~~~~~~~"

"Ui! Đau quá, ai đánh vậy."

Ngô Minh Đông từ trong chăn thò đầu ra. Thấy Tiểu Vường hùng hổ đứng ở trước giường, trong tay còn cầm hung khí - TV điều khiển từ xa.

"Anh làm sao vậy, hơn nửa đêm rồi còn không chịu ngủ, giả sói làm gì?"

"Khụ khụ, không có gì, chỉ có chút mất ngủ."

Ngô Minh Đông ngại ngùng nói. Dù sao nửa đêm nửa hôm ở ban trực của người ta gào khóc thảm thiết đúng là có chút không phúc hậu. Đáng tiếc là không phải đang ở nhà, bằng không Chu Thanh Duệ chắc chắn sẽ quan tâm gặn hỏi đã xảy ra chuyên gì? A, sao hắn lại nghĩ tới nữa rồi, mau quên đi, mau quên đi.

Mặt Tiểu Vương đầy hắc tuyến nhìn Ngô Minh Đông, cái tên này bình thường làm việc thần kinh thô như cột điện cũng có ngày mất ngủ sao? Đang giỡn phải không?

"Được rồi, không phải đưa PSP cho anh rồi sao, anh chơi đi. Chơi mệt sẽ tự động ngủ thôi." Tiểu Vương bất đắc dĩ nói, xoay người ra khỏi ký túc xá.

Ngô Minh Đông nằm trên giường lăn lộn một hồi, thật sự là không ngủ được, đành phải mở PSP lên. Nhìn đi nhìn lại chỉ có một trò chơi, gọi cái gì mà "Kính mắt quỷ súc".

(=.= chỉ là bịa đại cái tên.)

Mở ra chơi một lúc, hình như là trò chơi sắm vai nhân vật, ừm, là sắm vai một nhân viên nhỏ nỗ lực hướng về phía trước, cuối cùng trở thành một giám đốc công ty hả? Nghĩ như vậy, Ngô Minh Đông lại tiếp tục chơi tiếp, càng chơi càng thấy không đúng lắm, tại sao nơi này đến một nhân vật nữ cũng không có? Hơn nữa, chơi tiếp, nhân vật chính lại cùng anh em tốt hôn môi.

Phụt, Ngô Minh Đông thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, nhìn hai người trong màn hình môi dán chặt như keo như sơn. Hắn theo phản xạ thần kinh không chút khách khí nhớ lại nụ hôn trong mơ đó. Lúc đấy, tựa hồ trong giấc mơ Thanh Duệ có nói một câu, cậu ấy muốn nói tới cái gì?

"Cậu ấy là của tôi!"

Trong đầu đột nhiên hiện lên câu nói này, Ngô Minh Đông nhịn không được tim đập nhanh. Ha ha, quả nhiên cái gì trong mơ đều không thể tin tưởng, Thanh Duệ là một người ôn nhu, làm sao có thể nói ra lời chiếm hữu mạnh như thế, khác tính tình của người thật nhiều lắm. Trong đầu nghĩ Thanh Duệ ngày thường nụ cười tao nhã lịch sự, Ngô Minh Đông trên mặt cũng nở nụ cười, ngày thường Thanh Duệ nói chuyện luôn là giọng nhỏ lời nhẹ, mở miệng nhẹ nhàn nói một câu:

"Tớ thích cậu."

Đột nhiên tai nghe truyền đến âm thanh thổ lộ của nhân vật chính. Kết hợp với hình ảnh hắn vừa nghĩ đến, thật giống như Chu Thanh Duệ hướng hắn thổ lộ tình cảm. Ngô Minh Đông mặt đỏ tim đập một trận, toàn bộ máu của cơ thể đều dồn lên mặt. Âm thầm ở trong lòng phỉ nhổ bản thân, mày muốn cái gì a Ngô Minh Đông, mày sao có thể nghĩ anh em tốt như vậy, mày thật quá đáng! Chỉ là một giấc mơ thôi, làm gì đến nỗi mày phải phản ứng lớn như thế. Trong đầu hắn tuy nghĩ như thế, nhưng động tác trên tay lại không dừng lại, được rồi, hắn thật sự rất tò mò, hai người con trai sẽ phát triển thành dạng tình cảm gì.

Câu chuyện tiến hành thật thuận lợi, nhân vật chính trong trò chơi chỉ cần mang kính tựa hồ sẽ trở lên rất mạnh mẽ, cùng với tên nhát gan lúc trước chính là khác một trời một vực, tình tiết phát triển đến cuối là, mắt kính Khắc Đổi cư nhiên lại trong ở trong một hẻm tối cưỡиɠ ɠiαи bạn tốt cảu mình - Bổn Đại.

Trong trò chơi, Bổn Đại là một người rất giàu tinh thần trọng nghĩa, cho nên đối với hành vi của nhân vật chính Khắc Đổi rất ngứa mắt, mà Khắc Đổi đeo kính này tựa hồ rất khó chịu với sự tồn tại của Bổn Đại, nhưng thật ra lại ôm tình cảm không bình thường với người kia.