Kiếp trước, Tiêu Đạc là phò mã của ta, ta lại không phải người trong lòng của hắn. Ta giúp hắn mặc hồng bào đi lên Kim Loan điện, như diều gặp gió. Nhưng khi ta mang thai ba tháng, mới phát hiện hắn t …
Kiếp trước, Tiêu Đạc là phò mã của ta, ta lại không phải người trong lòng của hắn.
Ta giúp hắn mặc hồng bào đi lên Kim Loan điện, như diều gặp gió.
Nhưng khi ta mang thai ba tháng, mới phát hiện hắn trộm dưỡng người trong lòng bên ngoài sau lưng ta.
Sống lại một đời, mở mắt ra lần nữa, ta đang bái đường thành thân với Tiêu Đạc.
Ta nhấc khăn voan, ném hưu thư xuống đất, bảo hắn cút.
Hắn quỳ trong phủ công chúa không chịu đi, người luôn thanh lãnh tự giữ, nay hai mắt đỏ ngầu đẩy tân sủng của ta ngã xuống đất.
Tân sủng đuôi mắt phiếm hồng, ra vẻ đáng thương kéo tay áo ta: "Công chúa tỷ tỷ, chuyện không liên quan đến phò mã trước, là do ta không cẩn thận..."
Kết hơi cụt. Thêm tí nữa thì hay