Chương 7: Phiền toái khi thi lại

Hiện tại, chuyện thứ nhất mà mỗi ngày Tần Duy Nhất làm sau khi rời giường là mở máy giao dịch kiểm tra số tiền dư còn lại.

Chuyện thứ hai sau khi rời giường cũng chỉ là đánh thức Wina mở ra khu trung tâm thương mại tự do để xem số tiền trên đó.

Đối với hành vi tham tiền của chủ nhân, Wina cực kì khinh bỉ và giờ là khinh bỉ đến mức không thèm quan tâm.

“Đây là hệ thống giao dịch không gian siêu cấp của công ty vũ trụ liên minh công nghệ khoa học vô hạn”

Tính danh [Kí Chủ]: Tần Duy Nhất

Tuổi [Kí Chủ]: 17 tuổi

Vị trí không gian: Không gian bậc cao (tinh cầu Ero)

Cấp bậc [Kí Chủ]: 0 cấp

Tiền tài [Kí Chủ]: 7800 vũ trụ tệ

Giá trị khen ngợi: 6

“Đây là phiên bản khu trung tâm thương mại tự do thuộc hệ thống miễn phí dành cho người dùng tại tinh cầu Ero”.

ID: Nhà ta chỉ có mèo may mắn

Cấp bậc: Bình thường

Số tiền dư còn lại: 21000 vũ trụ tệ

Độ chân thực: 5

Tần Duy Nhất chà xát cái cằm bóng loáng của mình, ánh mắt vui vẻ híp lại một đường. Với tốc độ kiếm tiền như vậy thì việc nộp học phí trước kì hạn thông báo trên tờ đơn hoàn toàn không thành vấn đề. Nếu thi lại thuận lợi vượt qua bài kiểm tra thì trường cấp 3 tư nhân St.Marea sẽ không có lý do gì đuổi học cậu.

Wina nhắc nhở: “Chủ nhân, ngày mai là ngày đi thi đó! Anh đã xem sách xong rồi hả?” Những ngày này, cô nhóc chỉ thấy Tần Duy Nhất vội vàng kinh doanh buôn bán, sửa sang lại hàng hóa trong nhà mà còn bảo đảm trở thành một thai phu bình thường với đủ thời gian ngủ, hoàn toàn không có thời gian xem sách giáo khoa nhưng cậu vẫn không chút nào để ý, không biết với tình hình như vậy thật sự không thành vấn đề chứ nhỉ.

“Nhanh vậy, ngày mai sẽ thi hả?” Tần Duy Nhất đếm quả đạt đạt cùng quả lê trong ô vuông chứa vật qua một lần, xác định số lượng giao dịch trong tuần lễ này vẫn đầy đủ, cứ thế này thì cậu có thể vào tuần sau lại cùng Jarew giao dịch.

Chủ ID “Muốn một viên ngọc trai đen” cũng không biết có phải là ăn quả đạt đạt đến nghiện rồi không mà so với bầu bạn của Jarew đều ăn nhiều hơn nên cần số lượng giao dịch rất lớn làm cho Jarew cảm thấy đau đầu.Thật tình không biết là Jarew bọn hắn ngắt quả đạt đạt rất vả sao! Qủa đạt đạt cũng là trái cây mà ma thú ưa thích, thú nhân muốn từ trong miệng bọn chúng đoạt thức ăn thì hệ số nguy hiểm không phải thấp.

Có lẽ ông ta không phải là người duy nhất ăn nó mà là cả nhà cùng nhau ăn chăng? Tần Duy Nhất suy nghĩ lung tung chẳng có mục đích mà cũng muốn đánh chủ ý thật nhiều lên chủ ID “Muốn một viên ngọc trai đen” có tiền tài còn lại lẫn cấp bậc của người này đều được che dấu, theo Wina biết thì giao dịch trên thương trường khi tiền tài còn lại vượt quá 100 vạn là mức độ cao nhất thì khách hàng liền chỉnh thành che dấu.

Tần Duy Nhất đối với con số này líu lưỡi, không hề phúc hậu mà cân nhắc: nếu có thể biết rõ thứ ông ta yêu thích thì sẽ tìm ít vật đáng giá bán cho ổng thì tốt rồi!

Bước đầu tiên, ý định của cậu là bắt đầu từ ID “Muốn một viên ngọc trai đen”, ông ta đối với ngọc trai đen chấp niệm chỉ sợ cực kì mạnh mẽ? Điều tra từ tư liệu của đế quốc Diễm Khung mới biết được thì ra đế quốc cùng các tinh hệ khác đều không có biển mà ngay cả hồ nước đều rất ít, điển hình rất nhiều tinh cầu vẫn là sa mạc, tự nhiên vô cùng khắc nghiệt. Trong hoàn cảnh tự nhiên như vậy, ngọc trai đương nhiên rất hiếm có. Nếu như cậu có thể làm ra mấy viên ngọc trai đen cao cấp thì còn lo túi tiền không thu được lợi nhuận chắc?

Bất quá, ngọc trai đen muốn kiếm từ nơi nào đây? Đầu tiên cậu nghĩ đến là Jarew nhưng Jarew tiếc nuối nói cho cậu biết tại tinh cầu thú nhân có ngọc trai hơn nữa rất lớn rất đẹp nhưng đều ở biển cả cùng hồ nước, những địa phương này rất tiếc đều là do tộc người cá quản lý, thú nhân bọn hắn ở trên lục địa không thể tự tiện tới gần, nếu không sẽ bị coi là khıêυ khí©h dẫn đến đại chiến giữa các tộc.

Tần Duy Nhất không thể không bỏ đi ý niệm này, chung quy cậu cũng không muốn vì kiếm nhiều tiền mà giựt giây Jarew đi khơi mào chiến tranh.

Bất quá, hôm nay ngoài ý muốn gặp được một {Kí Chủ} đến từ không gian tinh cầu nguyên thủy, mở thuộc tính cá nhân của đối phương ra thì thiếu chút nữa làm cho Tần Duy Nhất vui đến phát khóc.

Tính danh [Kí Chủ]: Albert Lee

Tuổi [Kí Chủ]: 28 tuổi

Vị trí không gian: Không gian nguyên thủy (Trái Đất thế kỷ 21)

Cấp bậc [Kí Chủ]: cấp 1

Tiền tài [Kí Chủ]: 298777 vũ trụ tệ

Khen ngợi giá trị: 99

“Anh anh anh… Anh là người Trái Đất?” Tần Duy Nhất kích động mà hoa chân múa tay vui sướиɠ còn kém chút nữa bổ nhào đến trước mặt đối phương cầu vuốt ve! Cậu làm sao có thể không kích động được, nếu như mình có thể cùng người trái đất thế kỷ 21 liên hệ thì có nghĩa là cuối cùng sẽ có một ngày cậu có thể trở về Trái Đất?

“Đúng vậy thưa Tần tiên sinh tôn kính của tinh cầu Ero, dường như ngài rất có thiện cảm đối với người Trái Đất chúng tôi?” Albert Lee tự kỷ mà vén mái tóc màu vàng kim lên, lộ ra một đôi mắt màu xanh thẳm y hệt như biển cả, khiêu mi cười cười.

Tần Duy Nhất không chỉ gật đầu nhưng còn chưa đến mức xuất phát từ nội tâm mà chứng minh mình từ Trái Đất xuyên việt tới vân vân, tự bình tĩnh trở lại rồi nói ra: “Đúng vậy, tôi đối với văn minh Trái Đất rất hứng thú. Anh cần giúp gì?”

Albert Lee tỏ vẻ mình muốn mua sắm một ít người máy tài giỏi vì biệt thự nhà hắn tới mấy ngàn mét vuông lại thiếu công nhân quản lý tin cậy.

“Tôi cảm thấy người máy nghe lời hơn nhiều, công tác sẽ không cùng tôi ra giá rồi lại đổi giá, tôi cũng không phải lo lắng chúng phản bội tôi.” Albert Lee xem ra cũng là người không có cảm giác an toàn, so với người hầu giá rẻ thì càng muốn sử dụng người máy đắt đỏ hơn “Cậu có thể cung cấp người máy cho tôi không? Kiểu gia dụng cùng nông dân cần khoảng 10 người.”

Tần Duy Nhất đối với người máy ở tinh cầu Ero không hiểu rõ lắm, có tính năng gì càng không biết, cậu muốn khảo sát qua thị trường rồi bàn lại “Người máy các loại có rất nhiều, tôi cần một chút thời gian để chọn lựa thích hợp nhất cho nhu cầu của anh. Mà này, ngày mai vào lúc này liên hệ lại với tôi được chứ?”

“Tốt, rất hy vọng cùng cậu trò chuyện lần nữa.”

Từ máy giao dịch, tìm kiếm từ cao xuống thấp, Tần Duy Nhất chui vào một cửa hàng buôn bán người máy tốt nhất tại tinh cầu Ero, cậu từ yêu cầu của Albert Lee sàng lọc mấy lần liền phát hiện vài người máy lỗi thời có giá tiện nghi phù hợp với yêu cầu của y.

Cuối cùng, cậu đã lấy một người máy gia dụng chỉ có giá 750 vũ trụ tệ cùng một người máy nông dân giá 970 vũ trụ tệ. Lúc trả tiền ký kết hợp đồng mua sắm, bởi vì cậu mua là loại lỗi thời nên cửa hàng giảm giá xuống còn 85%, ngày mai có thể đưa hàng tới cửa.

“Nhưng mà chủ nhân ơi, trong nhà của chúng ta không có chỗ để người máy!” Wina vừa mới ở bên cạnh nhắc nhở hắn nhưng trong mắt Tần Duy Nhất đều là bạc, một chút cũng không nghe thấy.

Lúc này, cậu mới ý thức được đó là một vấn đề lớn, “Không xong, sao mình lại quên chuyện này cơ chứ!”

Tần Duy Nhất vì sự lỗ mãng của mình mà hối hận không thôi nhưng tiền đã thanh toán đơn đặt hàng cũng đã kí, muốn bỏ cũng đâu có được, chuyện này phải làm sao bây giờ?

Nếu không thì cắn răng mua cái vòng tay chứa vật vậy? Qủa thật chỉ có biện pháp này mà thôi.

“Haizz, chủ nhân anh thật sự quá ngu ngốc, cái người Hoàng Kim VIP kia nhất định sẽ có loại vật này, sao anh không hỏi ông ta?” Wian đúng là Wina, thời khắc mấu chốt thật sự dùng rất tốt.

Tần Duy Nhất vỗ đùi, “Đúng nha! Bọn họ là kẻ có tiền có lẽ không thiếu loại vật này đâu!”

Bởi vì trong khoảng thời gian này cậu và “Muốn một viên ngọc trai đen” đã thành lập tình hữu nghị tốt đẹp nên đối phương nghe nói cậu muốn mua vòng tay chứa vật liền lập tức trả lời: “Thế ra cậu vì việc này mà phiền não sao, vòng tay, hoa tai dùng để chứa vật thì tôi có rất nhiều, đều không dùng được. Nếu cậu muốn thì tôi sẽ đưa cho cậu một cái.”

“Cảm ơn ông rất nhiều!” Tần Duy Nhất một bên vừa phát ra ánh mắt sáng như sao, một bên thì ở trong lòng dựng thẳng ngón giữa: thật sự là kẻ có tiền!

“Muốn một viên ngọc trai đen” đưa cho cậu là một hoa tai chứa vật hình dạng giống như giọt nước, có thể đeo trên cổ, dùng vòng cổ tinh tế mang vào trông như vật phẩm trang sức sáng lấp lánh.

Tần Duy Nhất thử đem toàn bộ quả lê cùng quả đạt đạt chuyển vào hoa tai chứa vật, phát hiện thứ này dùng quá tốt, dưới sự hưng phấn liền đem tất cả hàng hóa nhét vào, nhét xong kiểm tra lại vẫn còn rất nhiều không gian trống.

Wina lại phổ cập kiến thức cho cậu: “Nếu không gian ở bên trong hoa tai sắp đầy thì sẽ phát ra ánh sáng màu đỏ để nhắc nhở anh.”

“Ừ, đúng là đồ tốt nha” Đương nhiên, điều mà cậu cao hứng nhất chính là không tốn một phân tiền tới mấy vạn như giá thị trường để mua hoa tai chứa vật cho nên mới nói ôm đùi kim chủ thật hạnh phúc, hạnh phúc quá đi!

Lúc Wina đang lải nhải thì Tần Duy Nhất sau khi sống lại lần thứ nhất đi ra ngoài, theo hướng dẫn của nàng đi đường 93 lên máy phi hành công cộng, hướng tới trường cấp 3 tư nhân St.Marea tiến hành cuộc thi lại xui xẻo.

Đứng dưới lầu dạy học tại trường cấp 3 St.Marea giống như quả trứng kim loại cực lớn, Tần Duy Nhất cảm giác 囧 thật sâu sắc. Học ở một nơi như thế này sao, cái vòng sáng chói lóa kia đúng là chọt mù mắt cẩu ông đây rồi!! Fuck!!! Đây là ánh sáng phản chiếu, là kim loại hấp thụ nhiệt, thật sự là quá lãng phí tài nguyên lại rất đốt tiền nữa!

Tần Duy Nhất vừa lầm bầm nói vừa bước nhẹ nhàng đi vào trong. Phòng học thi lại thống nhất tại tầng 44, cậu bước vào thang máy chỉ chớp mắt là đến với tư cách là một kẻ nhà quê từ Trái Đất thế kỷ 21 đến, bản tính thích ứng của cậu vẫn chưa được khiến cậu muốn nôn ra.

“Không cần khẩn trương, đây là phản ứng nôn nghén, sau ba tháng sẽ không như vậy nữa.” Wina an ủi cậu, “Nếu không, ngồi nghỉ ngơi một chút đi?”

Sắc mặt Tần Duy Nhất tái nhợt, ngồi trên ghế ở hành lang, rất muốn uống một ngụm nước đem buồn nôn trong dạ dày đè xuống. Ngẩng đầu nhìn thấy đối diện có máy bán hàng tự động, che miệng chậm rì rì đi tới, ngay lúc cậu dùng con số điện tử trên cổ tay quét vũ trụ tệ thì đột nhiên một bàn tay thò ra ngay sau lưng cậu dùng sức đẩy.

“Ah!” Nếu không phải phản ứng nhanh, cái ót Tần Duy Nhất chắc chắn sẽ đυ.ng lên máy bán hàng.

“Hừm, tao còn tưởng ai đây chứ hóa ra là nhóc thỏ con Tần Duy Nhất cũng tới thi lại nha. Lần này là mấy môn thi rớt ế, loại người bình dân thấp kém như mày mà cũng xứng đến trường St.Marea học sao? Nếu như tao là mày thì đã sớm tự động thôi học rồi, ở chỗ này làm chi cho xấu hổ mất mặt ?” Một thiếu niên cường tráng mặc đồng phục rộng thùng thình từ trên cao nhìn cậu, trên môi là một nụ cười mỉm xấu xa.

Màu tóc hắn màu xanh nhạt, đồng tử trong mắt là màu xanh lá u tối sâu thẳm, khuôn mặt hơi trắng, cả người lộ ra chút tối tăm phiền muộn không tốt đẹp gì. Nhưng khách quan mà nói thì ngũ quan tinh xảo của người này hoàn toàn có thể thuộc vẻ đẹp tuấn mỹ.

Theo bản năng, Tần Duy Nhất cảm giác người này cùng mình bất hòa, âm thanh lạnh lùng nói: “Tránh ra!”

“Cái gì?” Hắn tới gần một bước, đưa tay muốn tóm lấy cổ áo Tần Duy Nhất, “Thằng nào cho mày lá gan nói với tao như thế hả?”

Tần Duy Nhất trong nội tâm cười khổ một tiếng, xem ra Tần Duy Nhất “kia” không chỉ là đồ bỏ mà còn thường xuyên bị bạn học trong trường ăn hϊếp, thật sự là chết tiệt mà. Nhưng cậu không phải y, cậu cũng sẽ không tùy ý để người khác đứng trên đầu mình đi ị!

Cậu nhẹ nhàng xoay cổ chân, nghiêng người hướng bên cạnh né tránh, vẻ mặt kiêu căng nói: “Thực xin lỗi tôi không biết cậu. Này, cậu bạn, cậu chẳng lẽ chưa từng nghe qua một câu —— chó ngoan không cản đường sao!”

============================================

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: pháo hôi thứ nhất xuất hiện roài ~