Chương 6: Khách quen đầu tiên

Sau khi “Muốn một viên ngọc trai đen” cùng cậu tiến hành giao dịch song phương thành công thì Tần Duy Nhất ở trên khu trung tâm thương mại tự do cũng được coi như người dùng trung thực nên dần có khách hàng khác đến hỏi thăm.

Quả đạt đạt cũng bán được mấy quả, hoa tình nhân thì bán được một cây cho một vị khách hàng nữ, cô nhìn cây hoa trong thực tế khá thích liền trả tiền mua thêm một cây, nói là muốn tặng cho bạn trai mình, lấy luôn một đôi cho có cặp may mắn.

Chỉ có hoa diệp thái còn chưa bán được.

Tần Duy Nhất nhìn vũ tụ tệ ngày một tăng trong tài khoản liền cảm thấy nếu quả đạt đạt hết thì có thể mua một ít từ chỗ Jarew, chỉ cần đối phương nguyện ý mua thì khi ăn rồi nhất định còn muốn ăn nữa, cứ như vậy có thể tạo thành khách quen, cái này đối với cậu cực kỳ có lợi.

Vào ban đêm, cậu ở trên mạng vũ trụ mua mười con dao loại nhỏ rồi ở trong nhà tìm được mấy thứ công cụ kim loại đem ra bỏ trước máy giao dịch để Jarew có thể thấy chúng.

“Lần này tôi muốn giao dịch một ít quả đạt đạt, hoa tình nhân còn hoa diệp thái thì tạm thời không cần. Đúng rồi, ở chỗ các anh có loại quả nào mà nước quả nhiều, hơn nữa vị rất ngon miệng không?” Tần Duy Nhất nghĩ hiện tại ở tinh cầu Ero là mùa hè, đại đa số mọi người lúc này đều rất khát nước, nhất định sẽ rất thích ăn quả đạt đạt, nếu có loại quả khác xuất hiện thì tin rằng bọn họ cũng sẽ đồng ý nếm thử.

Jarew nói cho cậu biết: “Ngoại trừ quả đạt đạt thì có bạch quả tử ăn cũng ngon. Để tôi cho cậu ăn thử trước.” Nói xong hắn lấy ra một quả từ trong túi áo, trông giống quả lê đưa cho Tần Duy Nhất.

Trong lòng Tần Duy Nhất tự nhủ quả lê thì lão tử còn không biết sao nhưng quả lê này có chút lớn cùng với dưa hấu nhỏ không khác lắm. Rửa sạch sẽ ăn hết một ngụm, khóe miệng liền nhếch lên: “Tôi muốn 50 loại quả này! Các anh gọi nó là bạch quả? Tôi cảm thấy rất ngon. Các anh có thể gọi nó là quả lê.”

“Quả lê?” Jarew thì thầm hai lần, “Thật kỳ lạ, cậu cùng bảo bối nhà tôi đều gọi nó là quả lê? Cậu cần 50 quả mà nói thì… đợi tí lát nữa tôi sẽ đem cho cậu, hái loại quả này so với quả đạt đạt thì khỏe hơn nhiều, trong sân nhà chúng tôi cũng trồng một cây lê, đúng lúc nó đang ra quả, bảo bối nhà tôi rất thích ăn nó.”

“A, anh kết hôn rồi hả?” Tần Duy Nhất sợ hắn không hiểu liền giải thích: “Ý tôi là anh có bầu bạn rồi hả?”

Vẻ mặt Jarew hơi đỏ lên, khuôn mặt vốn lạnh lùng liền sụp đổ, hơi ngượng ngùng nói: ” Ừm, chúng tôi vừa mới cử hành nghi thức không lâu.”

“Vậy thì tốt quá, tôi có mấy thứ vật phẩm trang sức, bạn lữ của anh có lẽ sẽ thích!” Tần Duy Nhất tận lực chào hàng trang sức của tinh cầu Ero.

“Ồ, nhìn rất đẹp đấy!” Jarew cảm thấy cực kỳ hứng thú, “Tháng sau là sinh nhật bảo bối nhà tôi, tôi muốn mua những vật này làm quà cho em ấy, nhất định em ấy sẽ vui vẻ!”

Tần Duy Nhất nghe hắn nói vậy thì hào phóng nói: “Chúc mừng sinh nhật bạn lữ của anh, những vật này cũng không đáng tiền mấy, tôi chỉ cần đổi 100 quả đạt đạt cùng 50 quả lê là được, anh thấy sao? Rồi tôi sẽ đưa cho anh một con dao nhỏ còn tốt hơn con dao lần trước.”

“Tốt, cám ơn cậu! Cậu còn con dao nhỏ khác sao? Các anh em của tôi cũng muốn loại công cụ sắc bén này.”

“Đương nhiên, 10 cái có thể chứ?”

“Tốt, cậu còn cần giao dịch cái gì nữa không?”

“Uhm… Tôi nghĩ chỗ anh có loại thực vật nào phát sáng trong đêm không?”

Tần Duy Nhất bỗng nhiên nghĩ đến loại thực vật phát sáng trong phim “Avatar”, suy đoán tinh cầu thú nhân không biết có không nữa, cậu cũng không ngại hỏi một chút.

Jarew nghĩ một lát nói: “Thực vật phát sáng trong đêm thì tôi cũng thấy mấy lần. Những loại thực vật này chỉ được cái đẹp mắt thôi, không thể ăn được.”

Té ra tiêu chuẩn của các thú nhân khi suy xét đối với đồ đạc tốt xấu thì chỉ có thể quy ra nó có ăn được hay không cùng dùng như thế nào, Tần Duy Nhất cười hì hì nói: “Không sao, anh cứ tận lực tìm cho tôi đi! Chỉ cần phát sáng trong đêm là tốt rồi, tốt nhất là hình dáng cũng đẹp đẹp một chút, lá cây cũng không gây thương tích, có điều loại này phải còn sống thì mới tốt.”

“Ừm, có thể chờ tôi hỏi bảo bối nhà tôi một chút đã, em ấy cũng trồng loại thực vật này nên biết tìm nó ở đâu.” Jarew gật đầu đáp ứng, đem một đám đồ đạc giao dịch cho Tần Duy Nhất còn thực vật tỏa sáng cùng quả đạt đạt thì phải đợi vài ngày mà cậu cũng cần có thời gian mới có thể chuẩn bị tốt.

Lại nhận được một đống hàng hóa, ô vuông chứa đồ vật trong nhà Tần Duy Nhất rất nhanh bị chất đầy. Chuyện này không ổn, về sau cậu sẽ buôn bán lớn, nếu như không có chỗ bỏ vào thì mấy thứ kia làm sao bây giờ.

Cậu buồn rầu hỏi Wina: “Tinh cầu Ero có bán đồ vật chứa vật khác không ?”

Wina được Tần Duy Nhất giải thích cả buổi mới hiểu được: “A, ý anh nói là không gian chứa đồ vật có thể mang theo bên mình ấy hả, bán thì có bán đấy nhưng giá bán không rẻ nha!”

Tần Duy Nhất tìm tòi thị trường mua bán trên trang tự do giao dịch liền phát hiện quả thật có nhưng giá bán quá cao, “Một cái vòng tay không gian chứa đồ vật được bán tới 5 vạn vũ trụ tệ, đây là ăn cướp à!”

Cậu đành phải tạm thời buông tha ý nghĩ này, xem ra không có khả năng gặp được {Kí Chủ} có bán vật chứa đồ vật khác thông qua máy giao dịch.

Sáng ngày thứ hai, “Muốn một viên ngọc trai đen” lần nữa tìm tới Tần Duy Nhất, lần này trực tiếp đưa ra giao dịch lâu dài cùng với cậu, thương lượng giá tiền tốt nhưng yêu cầu quả đạt đạt phải cung ứng liên tục không được gián đoạn.

“Được, tôi cam đoan sẽ không gián đoạn!” Tần Duy Nhất nhìn hợp đồng cung cấp lâu dài do hắn đưa qua, xem ra nội dung cũng không có vấn đề gì.

Nhưng cậu đã quên mấu chốt của vấn đề : Quả đạt đạt ở tinh cầu thú nhân không phải là loại thực vật ra quả suốt bốn mùa, chỉ có mùa hạ và mùa thu mới là mùa thu hoạch còn mùa đông và mùa xuân thì không có. Jarew quên nói chuyện này cho cậu biết mà cậu cũng không hỏi, kết quả của việc không để ý đến chuyện này là sau đó Tần Duy Nhất phải trả một cái giá khá lớn mới dập tắt được lửa giận của “Muốn một viên ngọc trai đen” còn phải ký kết một hiệp ước không bình đẳng, thậm chí có tai họa về sau vô cùng lớn… Đương nhiên đó là nói sau, tạm thời không nhắc tới.

“Quả đạt đạt rất ngon nhưng cậu có loại quả mới lạ khác không?”

Tần Duy Nhất thử chào hàng quả lê cho ông “Tôi vừa mới lấy thêm một đống quả mới tên là quả lê, ngài muốn ăn thử không? Quả lê rất ngọt, mùi vị của nó khác với quả đạt đạt nhưng rất ngon miệng, mùa hè ăn quả này có thể đánh bại cái nóng, rất tốt đối với phổi.”

“Muốn một viên ngọc trai đen” không hổ là Hoàng Kim VIP, mua đồ đều không thèm suy nghĩ, lập tức mua một quả. Tần Duy Nhất vốn định đưa cho hắn ăn thử, cái này coi như thăm dò khẩu vị thôi.

“Thế nào, ăn ngon chứ?”

“Hương vị khá tốt, cực kỳ ngon miệng! Ừm… Tôi mua trước 10 quả.” Loại quả lê này có thể ăn 2 hoặc 3 lần, nếu hoang tử thích thì ông lại ký hợp đồng giao dịch lâu dài cũng không muộn.

Tần Duy Nhất cười ha hả đem mười quả lê lớn gói kỹ cho hắn rồi giao dịch qua.

Cứ tiếp tục như vậy thì vị hoàng kim VIP này chắc chắn trở thành khách quen của mình! Cậu còn sợ học phí đóng không nổi sao? Tiền đồ của bản thân ở tinh cầu Ero rất sáng lạn đó!.

Để ăn mừng vì đã có cái khách quen đầu tiên, Tần Duy Nhất liền ăn hết một quả đạt đạt cùng một quả lê, rồi uống hết một túi dược phẩm dinh dưỡng dành cho thai phu số 7, nói chung cũng đè nén được mùi vị cổ quái của loại dược phẩm này. Nửa đêm, cậu lại đói bụng liền gặm thêm 1/3 quả lê, chẹp chẹp miệng rồi tiếp tục chìm vào giấc mộng ngọt ngào.

Wina nhìn chủ nhân thật sự đã kiếm được tiền, cũng không hề phát sầu, mỗi ngày đi theo cậu sử dụng máy giao dịch kinh doanh, thỉnh thoảng giải thích một ít chuyện bình thường mà cậu không hiểu, cực kỳ bận rộn.

“Ladas, lần này là quả gì đây?” Túc Dung ngồi ngay ngắn bên bàn ăn, nhìn thịt quả màu trắng được cắt thành từng miếng nhỏ đặt trong cái khay bạc. Bề ngoài quả này thoạt nhìn không tệ, nước cũng nhiều, không biết hương vị có ngon như quả đạt đạt không nhỉ.

Hắn từ năm 15 tuổi đã phát giác bản thân mắc bệnh kén ăn, thẳng cho đến mấy ngày nay, mới cảm thấy có chút thèm ăn. Bởi vì chuyện này mà phụ hoàng và mẫu hậu kế quan tâm không ít, vì hắn mà tìm rất nhiều bác sĩ trong đế quốc nhưng hiệu quả của việc chữa trị rất kém ngược lại còn khiến hắn càng thêm chán ghét đồ ăn đế quốc. Hiện tại, hắn đã 26 tuổi, mỗi ngày ăn rất ít, dựa vào dược phẩm dinh dưỡng mới duy trì được thân thể khỏe mạnh.

Quản gia Ladas nhìn Túc Dung từ nhỏ lớn lên, vì thế cũng lo đến bạc đầu, bây giờ nhìn thấy trái cây do mình kiếm được có thể làm cho hắn thích ăn, trong lòng vui đến mức không thể nói nên lời.

Nhìn Ladas vui như vậy, vẻ mặt hắn cũng cười nhiều một chút.

“Thưa hoàng tử, đây là quả lê.”

“Tên kỳ lạ nhỉ… Ta muốn ăn thử.”

Sau nửa ngày, khóe miệng Túc Dung cong lên, tạo thành một nụ cười mỉm khiến cho khuôn mặt quanh năm lạnh lùng trở nên sinh động “Ta rất thích.”

Ladas thiếu chút nữa rơi nước mắt “Ô ô ô, hoàng tử ơi, đây thật sự là chuyện quá tốt…”

Khó có được tâm tình vui vẻ sau khi dùng xong cơm, Túc Dung ra hiệu cho Ladas ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chuyện kia còn chưa điều tra rõ ràng sao?”

Ladas thở dài một tiếng: “Chuyện đó đã điều tra xong, không ngoài dự đoán của ngài chính là đứa con trai tên Thủ Phụ không chịu thua kém kia đã mua chuộc được tên người hầu trong bữa tiệc, chủ ý của hắn là đem em họ mình đưa lên giường hoàng tử… Chỉ tiếc, hắn không nghĩ tới hoàng tử có thể chống đỡ được đi khỏi.”

“Tinh thần của ta ngày đó vốn rất kém, mới có thể tạo cơ hội cho hắn thực hiện được… Cũng may mắn, tác dụng của thuốc chậm nên ta cảm giác được không khỏe mới có thể rời đi.” Túc Dung sờ lên chiếc nhẫn ruby trên ngón giữa, đuôi lông mày hơi nhăn lại, hơi thở lạnh lẽo càng phát ra trầm trọng: “Khi phi hành khí chạy ở trên đường, thân thể của ta đã chịu không nổi nữa, lúc ấy có một người đứng trong công viên nhỏ không bóng người, sau đó… Ta giống như…”

Ladas hít sâu một hơi, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Hoàng tử có phải đã gặp người nào?”

Túc Dung cực kỳ không muốn thừa nhận mà gật đầu, “Tóm lại, là đã xảy ra một việc… Ta chỉ nhớ rõ đó là một người con trai, không biết lúc ấy tại sao cậu ta không phản kháng, cũng có chút khả nghi. Ông điều tra người đó cho ta, mặc kệ cậu ta có biết ta hay không, ta không muốn lưu lại bất cứ thứ gì để ngày sau trở thành nhược điểm bị người khác lợi dụng, tốt nhất nghĩ biện pháp xử lý sạch sẽ. Chuyện này, ta không muốn có người thứ 3 biết rõ!”

“Tuân mệnh, thưa hoàng tử của tôi.” Bị uy nghiêm sắc bén của hắn lướt qua, Ladas lập tức thay đổi xưng hô, trịnh trọng đáp ứng.